TÌNH ĐẦU HAY TÌNH CUỐI - Trang 347

“Quản gia nhà chúng tôi,” Georgie nói. “Cô gái đã làm thức ăn cho

chúng ta suốt cuối tuần ấy.”

“À, phải...”

Bram khịt mũi.

Jade ký, rồi gõ chân, nóng lòng muốn đi. Lance nấn ná lại, vẫn chờ sự

tha thứ của Georgie. Những vết thương mà anh ta rạch vào lòng cô bắt đầu
điểm lại trong đầu cô. Nhưng cô đã tua cảnh đó quá nhiều lần rồi và việc
xem chúng đang dần trở nên nhàm chán. Cô nghĩ về tất cả những gì mình
có thể nói để làm anh ta đau đớn, nhưng ngay cả việc đó cũng ngày một tỏ
ra nhàm chán.

Cô nheo mắt nhìn anh ta. “Anh được miễn tội, hiệp sĩ Lance. Đi đi và

đừng cảm thấy có tội nữa.”

Tay Bram đặt lên hõm lưng cô và xoa xoa.

“Em nói thật chứ?” Lance nói. “Em tha thứ cho anh rồi à?”

“Sao lại không chứ? Khó mà cứ oán hận mãi một khi không còn bận

tâm gì nữa. Vả lại, anh đã có đủ rắc rối trong tay rồi.”

“Em có ý gì khi nói thế?”

Cô có ý bảo Jade chưa từng nhìn Lance theo cách Lance nhìn Jade,

với một vẻ ngưỡng mộ kiên định. Jade hẳn là có yêu anh ta theo cách riêng
của cô ta, nhưng không nhiều bằng anh ta yêu cô ta, và điều đó không báo
trước điều gì tốt đẹp cho một người đàn ông thiếu chính kiến khủng khiếp
như thế.

Sự báo thù đến dưới những hình thức thật kỳ lạ, nhưng cô chỉ nói,

“Thay đổi thế giới không dễ dàng đâu, và hai người có đầy thử thách đấy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.