TÌNH ĐẦU TRAO ANH - Trang 112

Không thể tìm được người đàn ông nào khác lại tốt và hiểu mình đến thế,
như anh ấy.

Anh đã khuyên nhủ và bảo vệ cô.

Cô thất vọng nghĩ đến việc, nếu anh ấy không còn ở đây nữa, thì mọi chuyện
sẽ xảy ra thật buồn như thế nào.

Cô nhủ thầm, thật là một sai lầm khi gợi ý là anh nên tìm một công việc
khác.

Cô chỉ có thể hy vọng rằng, anh sẽ hài lòng ở mãi với bà bác cô.

Nhưng cô biết, có nhiều người hầu ở London và những ngươi khác ở quê đã
rất bực bội với cách cư xử của bà chủ với họ.

- Nếu tôi không già rồi. - Bà quản gia đã ở với ngài Laurence nhiều năm nói
- Tôi sẽ gói đồ đạc ngay lập tức và ra đi. Đó là sự thật, cô Lacla ạ!

- Bà đừng làm thế! - Lacla đã nài nỉ - Ngôi nhà này sẽ không được như bây
giò, nếu thiếu bàn tay của bà.

Nếu đó không phải là bà quản gia, thì là ông quản gia và những người hầu
đã đánh bóng kỹ càng mọi thứ.

Họ nhận ra Lady Horncliffe không nghĩ là nơi đó đủ hấp dẫn bà.

Lacla nhớ lại rõ ràng là cả làng bị sốc thế nào.

Cô không thể chịu đựng được khi nghĩ đến nỗi khinh hoàng và thất vọng mà
cô đã trải qua khi biết ngôi nhà đã bị bán. Cô và Peter sẽ không còn nơi nào
để tới và không có tiền. Lúc đầu, cô đã rất biết ơn bác Averil vì đã để nghị
cô ở lại.

Nhưng khi biết là cô không được sống cùng Peter, và Lady Horncliffe gợi ý
là đem gửi nó tới trại trẻ mồ côi, cô đã rất ghét bà ta.

Lòng căm thù là điều hoàn toàn xa lạ với Lacla.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.