TÌNH LÀM SAO YÊU - Trang 188

Tôi quay lưng tính bỏ đi. Vào lúc đó, thật tình tôi không bận tâm

nếu anh ta ở lại. Tôi không nghĩ anh ta có chú ý nữa kìa.

“Này, Quý cô Hàn Gắn,” anh ta khẽ gọi, khiến tôi dừng bước giữa

chừng.

Anh ta giơ hai bàn tay mang găng lên. Tôi đập tay anh ta và ngón

tay anh ta gấp lại nắm lấy những ngón tay tôi. Anh ta cúi xuống nhìn
tôi và tôi nuốt khan một cách khó khăn, tim tôi run rẩy vì bị mắc kẹt
dưới ánh mắt của anh ta.

“Cô là một thiên tài, cô biết không?” anh ta nhẹ nhàng nói.
“Chà,” tôi nhìn đi chỗ khác, “chúng ta vẫn chưa có được cô ấy mà.”
Adam nhìn lại vào trong nhà hàng. Maria đang lau mặt bằng khăn

tay, cô ấy lại nhìn cái bánh, khẽ lắc đầu và bật cười.

Chưa. Nhưng sắp rồi.
Tôi cảm thấy một sự nhẹ nhõm kì cục, nhưng cũng nhoi nhói buồn.

Tôi không có thời gian suy nghĩ về cảm xúc của mình vì Maria đã mặc
áo khoác và ra khỏi nhà hàng.

“Khỉ thật, cô ấy thấy anh sao?” tôi hỏi, lấy tay ra khỏi tay anh ấy.
“Không đâu,” anh ta trả lời, giọng hơi hoảng.
Chúng tôi nhanh chóng bỏ đi, đi càng xa khỏi nhà hàng càng tốt.

Khi đã đạt khoảng cách an toàn, tôi quay lại và thấy Maria đang đứng
bên ngoài nhà hàng.

“Cô ấy hút thuốc thôi,” tôi thở phào.
“Cô ấy đâu có hút thuốc.”
“Chúng tôi quan sát cô ấy. Điện thoại sáng lên trong tay cô ấy. Điện

thoại của Adam đổ chuông. Anh ta nhanh chóng tắt tiếng nhưng khao
khát nhìn vào màn hình.

“Đừng trả lời.”
“Tại sao không?”
“Càng xa càng nhớ mà. Anh cần cô ấy phải thật sự nhớ anh và

muốn anh. Với lại anh vẫn đang còn giận, tôi có thể cảm thấy mà. Anh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.