TÌNH LÀM SAO YÊU - Trang 59

“Anh phải cân nhắc rủi ro.” Tôi giải thích. “Nếu cứ tiếp tục cả hai

chúng tôi sẽ phải đau khổ suốt phần đời còn lại. Rồi anh ấy sẽ quên tôi
thôi. Anh ấy sẽ quên tôi nhanh hơn anh ấy tưởng nhiều.”

“Còn nếu không thì sao?”
Tôi không biết trả lời sao. Chưa bao giờ tôi nghĩ tới chuyện đó. Tôi

luôn tin chắc rằng Barry sẽ quên được tôi. Anh ấy buộc phải làm
được.

Sau đó Adam như biến đâu mất. Anh ta ở trong phòng nhưng lại

chìm đắm vào dòng suy nghĩ, chắc hẳn là nghĩ tới tương lai của anh ta
và cô bạn gái. Quên cô ấy đi không phải là một chọn lựa; anh ta muốn
cô ấy quay lại. Và nếu cô ấy suy nghĩ về Adam giống như tôi nghĩ về
Barry thì họ rõ ràng không còn hy vọng gì cả.

“Còn cô làm nghề gì?” Hình như Adam bỗng sực nhớ là mình

không biết tí gì về người phụ nữ đang kiên quyết muốn cứu sống
mình.

“Anh nghĩ tôi làm gì?” Tôi giở trò của anh ta.
Anh ta chả cần suy nghĩ lâu la. “Cô làm ở cửa hàng từ thiện hả?”
Tôi bật cười. “Anh nói bừa rồi.” Nhìn xuống bộ quần áo của mình,

tự hỏi có phải anh ta nghĩ chiếc quần bò, chiếc áo sơ mi jeans và đôi
giày bệt hiệu Converse là từ một cửa hàng từ thiện mà ra không.
Chúng nhìn có vẻ xuềnh xoàng nhưng toàn là đồ mới toanh, với lại
mốt quần áo jeans đang trở lại mà.

Anh ta mỉm cười. “Không phải do quần áo của cô. Chủ yếu là do...

cô có vẻ thuộc tuýp người quan tâm tới người khác. Hay cô là bác sĩ
thú y, hay nghề gì đó liên quan tới giải cứu động vật?” Anh ta nhún
vai. “Tôi đoán gần đúng chưa?”

Tôi đằng hắng. “Tôi làm nghề nhân sự.”
Nụ cười tắt ngấm. Anh ta thất vọng ra mặt, không thèm giấu vẻ

không vui nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.