TÌNH LÀM SAO YÊU - Trang 96

tất cả những cảm xúc mâu thuẫn về căn bệnh giai đoạn cuối của bố
anh, cảm giác anh không muốn sống nữa... Tất cả đã biến mất rồi ư?”

Anh ta nhìn chằm chằm xuống đất, quai hàm đanh lại trong lúc sắp

xếp mọi việc trong đầu. “Không. Nhưng nó sẽ thay đổi. Cô sẽ giúp tôi.
Cô hứa rồi.”

“Sự giúp đỡ của tôi bắt đầu từ đây, trong căn phòng này. Chẳng có

gì thay đổi nếu anh không thay đổi chính anh. Nên hãy trò chuyện với
tôi nào.”

Chúng tôi nói chuyện suốt hai tiếng đồng hồ. Khi Adam đã trút hết

bầu tâm sự và đầu óc tôi bắt đầu quay cuồng với tất cả những trách
nhiệm đang đè nặng lên vai anh, tôi quyết định phải nghỉ giải lao một
chút. Tôi đã biết được những rắc rối, giờ đến lúc phải chỉ cho anh ta
thấy những triển vọng khác, thấy niềm vui trong cuộc sống. Tôi khá lo
lắng về phần này. Tôi chẳng giỏi lắm chuyện này, tôi không chắc phải
làm gì hay dẫn anh ta đi đâu. Đặc biệt là khi bản thân tôi cũng chẳng
thấy vui vẻ hào hứng gì lắm vào lúc này.

“Giờ thì sao?” anh ta hỏi. Trông có vẻ mệt mỏi.
“Ờ, chờ chút.” Tôi bước ra ngoài; giờ này Peter và Paul đã đến rồi

nhưng họ vẫn kiên quyết vờ như tôi chẳng hiện diện. Tôi không quan
tâm vì còn bận nghĩ đến nhiều chuyện khác. Tôi cầm theo cuốn sách
mới mua ở chỗ Amelia, Ba mươi cách để tận hưởng cuộc sống, cuốn
sách Amelia tưởng tôi mua cho tôi, và tôi nhớ lại lời cô ấy: Phải thế
chứ! Tôi thật sự thiếu sinh khí đến thế sao? Tôi đã cố gắng giữ kín
những rắc rối cho riêng mình, không tâm sự chuyện buồn với ai hết.
Tôi tưởng mình đã che giấu tốt rồi.

Tôi lật qua mấy trang đầu tiên.
1. Hãy tận hưởng bữa ăn, đừng chỉ ăn. Nếm nó và nhấm nháp

hương vị của nó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.