TÌNH LOẠN - Trang 117

giục mình: Hãy nhảy xuống dưới kia đi!
Lòng tôi lúc đó đã chết mất rồi, nên tôi cố thu hết can đảm, ngã mình về
phía trước, hai bàn tay nắm chặt lại...
Nhưng khi thân mình tôi vừa nghiêng về phía trước thì đột nhiên, tôi có
cảm giác bị một bàn tay rắn chăc nắm chặt lại, tiếp đó tôi nghe có tiếng nói
phát ra từ sau lưng:
- Ngốc tử sao lại nhảy xuống biển tự sát chứ?
Tiếng nói to cất lên, khiến tôi vụt thoát ra khỏi cơn mê man của thần trí.
Tôi quay đầu nhìn lại thì nhận ra chính là người tài xế taxi vừa rồi. Ông ta
lạnh lùng nhìn tôi với ánh mắt đầy trách móc. Tôi vừa vùng vẫy vừa la hét:
- Hãy buông tôi ra! Chớ có cứu tôi làm gì! Chớ có cứu tôi làm gì!.. Tôi
muốn chết tôi chỉ muốn chết mà thôi...
Tôi vùng vẫy và ngã mình về phía mặt biển. Nhưng "bốp" một tiếng, người
tài xế taxi giáng cho một tát tay và nghiêm nghị thốt:
- Tại sao cô lại làm chuyện ngu ngốc như thế chứ?
Tôi vụt òa khóc nức nở và khóc thật tọ người tài xế taxi chẳng cần tìm hiểu
thêm, ông ta nắm chặt lấy tôi và lôi tôi trở lại con đường vừa rồi. Khi đã
đến công lộ, ông ta đẩy tôi lên xe ở phía sau, rồi vì sợ tôi chạy đi, ông ta
không quên khóa cửa xe lại cẩn thận, đoạn mở máy cho xe chạy đi về
hướng thị khu.
Khi đến trước một tiêm ăn đêm, ông ta dừng lại, mở cửa xe, đưa tay dìu tôi
xuống và nói:
- Đi, tôi mời cô ăn chút gì đi!
Tôi lặng lẽ theo ông ta vào trong quán. Ông ta hỏi tôi ăn gì, tôi cảm thấy
bụng mình đang đối thật, nên không ngần ngại đáp:
- Một dĩa cơm gà.
Chỉ không quá ba phút đồng hồ sau là tôi đã ăn hết sạch bắt đầu. Tôi ăn
thêm hai bát nữa. Bấy giờ người tài xế taxi mới cười nói:
- Cô ăn đã no chưa?
Tôi gật đầu và ngước lên nhìn ông ta kỹ hơn. Ông trạc 50 tuổi, thân hình
khỏe mạnh, nước da đen đúa, trên má có nhiều nếp nhăn. Trông ông có vẻ
như một người cần lao, rất thành thực, và bề ngoài của ông lại có phần

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.