TÌNH LOẠN - Trang 115

Tôi cố nén cơn đau khổ trong lòng và gượng cười nói:
- Thưa bà, tôi thấy báo chí nói chồng bà đã bị người ta đánh là vì ông ấy có
quan hệ với một nữ nhân...
- Phải! Bà ta lộ vẻ bực tức nói. Tôi thật không ngờ nhà tôi lại làm một việc
bậy như thế.
- Chắc bà cũng đã thừa biết nữ nhân ấy là ai rồi?
- Phải, đó là Trại Kim Liên.
- Trại Kim Liên? Có phải đó là Trại Kim Liên mà trước đây thường xuất
hiện trên vô tuyến truyền hình?
- Đúng thế!
- Vậy sao bà không tìm cách ngăn cản chuyện đó?
- Tôi đã đi Nhật Bản từ nửa năm nay, mãi đến gần đây tôi mới về tới.
Tôi há hốc mồm nhìn bà vợ của Vũ Bội đăm đăm. Bà ta nghiến răng, tỏ vẻ
giận dữ nói:
- Vũ Bội là hạng người không có lương tâm. Tôi đã nuôi anh ấy từ nhiều
năm qua, thế mà anh ấy lại nỡ nhẫn tâm làm nhiều điều không phải đối với
tôi.
Nghe vợ Vũ Bội nói như thế, tôi chẳng còn hoài nghi gì nữa. Lòng tôi bừng
bừng tức giận đến cực điểm, biết được là mình đã trót yêu một tên sở
khanh, đểu giả rồi. Tôi ngồi trên ghế sa- lông mà phẫn uất đến run cả đôi
tay...
Bà vợ Vũ Bội nhìn tôi và hỏi:
- Cô có điều chi khó hiểu chăng?
Tôi bối rối lắc đầu và gượng cười đáp:
- Dạ, không... Không có gì cả...
Tuy nói như thế nhưng nước mắt tôi đã muốn tuôn trào ra đôi khóe. Tôi
nhận thấy mình chớ nên ngồi lại lâu hơn nữa, nếu không, tôi sẽ òa ra khóc
trước mặt vợ Vũ Bội mất. Vì vậy mà tôi vội vàng đứng lên và nói:
- Xin lỗi bà, tôi xin phép bà tôi về.
- Vâng, xin cảm ơn cô đã đến thăm Vũ Bội... à, xin cô cho biết tên cô để
khi Vũ Bội về tới, tôi sẽ nói lại cho anh ấy biết.
Tôi nói dối:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.