TÌNH LOẠN - Trang 124

Tá Ty ở nhà nên chúng tôi dễ bề trò chuyện hơn.
Tá Ty nhìn bàn tay phải của tôi và không khỏi ngạc nhiên hỏi:
- Ủa, còn chiếc nhẫn đính hôn của Vũ Bội tặng cho bạn đâu rồi?
Tôi thở dài và buồn bã đáp:
- Đập nát rồi.
Tá Ty nắm lấy tay tôi và hỏi tới:
- Tại sao vậy? Tại sao lại đập chiếc nhẫn ấy đi?
Tôi rưng rưng nước mắt mà chẳng trả lời.
- Có phải bạn đã bị Vũ Bội lường gạt không?
- Tá Ty, bạn đã nói chẳng hề sai, Vũ Bội quả là một kẻ sở khanh.
Tá Ty buồn bã cúi đầu. Tôi khóc nức nở và nói tiếp:
- Tá Ty, tôi đã tưởng đâu tôi là kẻ thắng lợi khi đã đoạt Vũ Bội trên tay bạn,
nhưng thật ra, tôi lại là kẻ thất bại nặng nề.
Tá Ty nhìn tôi với ánh mắt đồng tình.
Tôi đưa tay lên quẹt nước mắt và bắt đầu thuật lại tất cả mọi chuyện bất
hạnh mà tôi đã trải qua cho Tá Ty nghe. Cuối cùng tôi nói:
- Tá Ty, rất may là bạn đã bại vì tay tôi, bằng không thì bạn đã bị Vũ Bội
lường gạt rồi.
Tá Ty bưng tách trà lên uống một hớp, rồi mỉm cười và ôn tồn:
- Y Sa, tôi nói thật cho Y Sa biết, tôi chẳng hề có ý tranh đoạt Vũ Bội của
Y Sa đâu.
- Tá Ty chẳng hề có ý đó à? Thật thế không?
- Thật thế. Nếu như Y Sa cho rằng tôi đã yêu Vũ Bội thì đó là Y Sa đã lầm
rồi vậy.
- Tôi đã lầm?
- Đúng vậy.
- Đến nay, sự tình đã thành quá khứ rồi, chúng ta không còn là tình địch
nữa, mà là đôi bạn tốt, vậy chúng ta chớ nên dối nhau nữa.
- Nhưng tôi chẳng hề nói dối Y Sa đâu.
- Tá Ty đừng nên quên rằng, Tá Ty đã gọi điện thoại cho tôi và cho biết là
Tá Ty đã cùng Vũ Bội đến Chiêu Đãi Sở. Nếu Tá Ty không yêu Vũ Bội thì
tại sao Tá Ty lại theo anh ta đến đấy...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.