TÌNH NÀY ĐÀNH HẸN VỚI GIÓ ĐÔNG - Trang 173

người đến giải cứu, bọn thổ phỉ liền trốn thoát, tóm được hai tên nhưng cả
hai đều cắn lưỡi tự vẫn. Thêm nữa, theo tin tức thu được từ năm trước, phần
biên giới giữa nước Bạch Hổ chúng ta với nước Chu Tước thường xuyên có
giao dịch buôn bán binh khí, người phụ trách giao dịch chính là người của
Thừa tướng, thế nhưng sau đó lại mất mạng một cách li kì.”

Tư Hành Phong gật đầu, mỉm cười cao thâm rồi nói “Cho nên ta mới nói

phải lấy tĩnh trị động. Mấy hôm nay ta bệnh nặng, khổ thân bọn họ cũng
chẳng được ngon giấc ngày nào.”

“Người của Thừa tướng với Diêm Khôn nhiều lần cho người đến thăm

dò tin tức, cảnh giác từng giây từng phút.”

“Ngươi tiếp tục theo sát vụ này, sớm muộn cũng có ngày, có thể giải

quyết triệt để. Nếu Thái tử không phải là Thái tử, thì cũng chỉ có thể là
Hoàng thượng, chỉ cần ra còn sống một ngày thì đừng ai mong động đến địa
vị của Thái tử.”

“Thuộc hạ tuân mệnh.”

“Ừm, đã mấy ngày rồi không gặp tên tiểu tử đó, không biết có phải vẫn

nghịch ngợm như mọi khi không?”

“Nghe mấy công công trong cung Vạn Xuân nói, Thái tử biết chuyện

Hầu gia bệnh nặng, vốn dĩ định tới thăm hỏi, nhưng lại sợ chưa hoàn thành
bài tập, gặp ngài lại bị giáo huấn nên nhẫn nhịn mãi không tới.”

Tư Hành Phong bật cười vui vẻ, khuôn mặt cũng trở nên hoà nhã, chỉ

cần nghĩ tới tên tiểu tử đó, tâm trạng ngài dù có xấu đến độ nào cũng sẽ vui
vẻ ngay được.

Lúc này, Quan Quần tiến vào, thấy Tư Hành Phong quay người nhìn,

liền lên tiếng “Hầu gia, việc đi tới hoàng triều Kim Bích lần này thuộc hạ
đã sắp xếp ổn thoả, bảy ngày nữa là có thể xuất phát.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.