TÌNH NÀY ĐÀNH HẸN VỚI GIÓ ĐÔNG - Trang 20

“Khởi bẩm Hoàng thượng, Tư Nông khanh Cư Viên Tu của hoàng triều

Kim Bích xin cầu kiến.” Tư Hành Phong phớt lờ ánh mắt rừng rực nhiệt
tình nóng bỏng của Tây Lăng Xuyên, khuôn mặt lạnh lùng nhắc lại từng từ.

“Hả? Cư đại nhân đến sớm vậy sao? Mấy hôm trước, quả nhân còn nhắc

đến Cư đại nhân đấy!” Tây Lăng Xuyên cuối cùng cũng chú ý đến sự tồn tại
của Cư Viên Tu, liền lên tiếng dặn dò cung nhân “Người đâu, ban ngồi.”

“Khấu tạ Hoàng thượng.” Cư Viên Tu hành lễ, sau đó nhã nhặn ngồi

xuống.

Trong đại điện rộng lớn, ngoại trừ cung nữ thái giám ra, chỉ còn mình

Tư Hành Phong đứng giữa trung tâm đại điện.

“Ái khanh, mau lại đây, ngồi bên cạnh quả nhân này.” Tây Lăng Xuyên

chỉ vào chỗ trống cạnh bên mình, không hề ngần ngại nói với Tư Hành
Phong.

“Vi thần đa tạ nhã ý của Hoàng thượng.” Tư Hành Phong bình thản đáp

lại, dùng hành động cụ thể để từ chối lời mời đầy ‘thịnh tình’ của Tây Lăng
Xuyên, sau đó liền gọi một tiểu thái giám bê ghế vào cho mình.

Cùng lúc đó, Cư Viên Tu vô cùng khó hiểu về mối quan hệ khiến người

khác tò mò của hai người trước mặt, chưa kịp định thần thì Tư Hành Phong
đã bắt đầu đề cập đến mục đích Cư Viên Tu viếng thăm nước Bạch Hổ.

Nghe Tư Hành Phong giới thiệu chi tiết về tình hình địa thế, đất đai của

Bạch Hổ, Cư Viên Tu lại càng thêm khâm phục vị Hầu gia tuấn tú, phong
nhã trước mặt mình.

Tây Lăng Xuyên vẫn giữ nguyên dáng nằm khêu gợi của mình, ánh mắt

không hề rời khỏi Tư Hành Phong một phút, dường như đang thưởng thức
cử chỉ lời nói của vị Hầu gia hơn là quan tâm đến nội dung câu chuyện.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.