TÌNH NÀY ĐÀNH HẸN VỚI GIÓ ĐÔNG - Trang 348

Kể từ sau khi thoát chết từ dòng Kinh Hà, ngài có thể thấy được sự thay

đổi rõ rệt của nàng, vẫn kĩ càng tỉ mỉ, vẫn quan tâm chăm sóc, chỉ là so với
hồi còn ở Bạch Hổ, giờ đây nàng đã tình cảm hơn nhiều. Ngài rất thích sự
thay đổi này của nàng, ngài thích cách nàng đối đáp với mình, khiến ngài
cảm thấy không còn cảm giác cô độc một mình trên thế gian này nữa.

Tư Hành Phong mỉm cười nói “Được, thế nhưng nàng phải ngồi xuống

đây cùng ta một lúc, nếu không một mình ta sẽ chẳng thể nào ăn hết chỗ
này được.” Ngài liền ra lệnh cho tiểu nha đầu đi theo phía sau lấy một bộ
bát đĩa nữa cho nàng.

Hai má Hạ Phẩm Dư khẽ ửng đỏ, lặng lẽ ngồi xuống cạnh bên ngài.

Nhìn bàn rượu thịt trước mắt nàng không có cảm giác thèm ăn, trong đầu
không ngừng vang lên đoạn nói chuyện giữa ba người đàn ông lạ mặt trong
Thái Bạch lầu. Thi thoảng nàng lại ngước mắt nhìn khuôn mặt tuấn tú của
Tư Hành Phong, gần đây ngài dường như gầy đi rất nhiều.

Nàng có một dự cảm khó diễn tả bằng lời, cho dù tất cả những người có

tên trong danh sách đó đều chết dưới tay ngài thì ngài cũng chẳng thể nào
vui vẻ hơn trước. Thâm thù đại hận của ngài đã ăn sâu trong máu, khó lòng
mà nhổ bật rễ. Muốn thù hận tan biến, chỉ có duy nhất một con đường đó là
ngài phải hủy diệt cùng với mối thù đó.

Chỉ cần nghĩ tới khả năng này, trái tim nàng lại vô cùng đau đớn, nàng

thực sự không muốn nhìn thấy ngài giày vò bản thân như vậy nữa. Rốt cuộc
trên bản danh sách đó còn bao nhiêu cái tên chưa bị gạch đi, nàng hoàn toàn
không biết, nhưng nàng hiểu một điều, cứ mỗi khi tăng thêm một vết mực
đỏ thì cảm giác tội lỗi ẩn sâu trong trái tim ngài lại tăng lên, rồi một ngày
nó sẽ hủy hoại cả con người ngài.

Bữa cơm này tĩnh lặng một cách lạ thường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.