TÌNH NÀY ĐÀNH HẸN VỚI GIÓ ĐÔNG - Trang 35

“Để vi thần tự làm.” Tư Hành Phong từ chối hảo ý của Tây Lăng Xuyên,

tự mình cởi y phục xuống.

“Nhìn này, làn da nõn nà của ái khanh thậm chí còn trắng trẻo, mịn

màng hơn cả đám phi tần của quả nhân nhiều lần ấy chứ.”

“Ái khanh, quả nhân thấy bên vai phải của ái khanh có một nốt ruổi màu

đỏ nhỏ này.”

“Ái khanh, hình như ái khanh có sợi tóc bạc, lại còn nửa trắng nửa đen

nữa, để quả nhân nhổ thay cho ái khanh nhé!”

“Ái khanh, có phải ái khanh cảm thấy rất khó chịu không, nào lại đây

quả nhân yêu nào.”

“Tây Lăng Xuyên, rốt cuộc ngài có ngủ hay không?” Tư Hành Phong

cuối cùng không thể nhẫn nhịn thêm được nữa, giọng nói tột cùng lạnh
nhạt, kéo chiếc chăn trùm lên quá đầu, ngăn cản ánh mắt dâm tà đang xuyên
thẳng về phía mình.

Tây Lăng Xuyên bật cười, mãi một lúc lâu sau mới có thể ngưng lại.

Dần dần, cả đại điện rộng lớn, ngoại trừ tiếng củi cháy trong những

chiếc lò sưởi đặt ở phía xa, chẳng còn nghe thấy bất cứ tiếng động nào
khác…

“Phẩm Dư tỷ, tỷ đã bao giờ nhìn thấy phi tử nào của Hoàng thượng ở lại

điện Ngọc Hoa này qua đêm chưa? Tại sao…” Giọng một phụ nữ khẽ
khàng vang lên.

“Ánh nắng đầu tiên của ngày mai không biết sẽ bắt đầu chiếu đến từ

hướng nào đây?” Hạ Phẩm Dư ngước mắt nhìn vầng trăng khuyết ngày
càng ảm đạm, u tối, thanh âm u sầu kịp thời ngắt quãng giọng nói trước đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.