TÌNH NÀY ĐÀNH HẸN VỚI GIÓ ĐÔNG - Trang 37

Bỗng nhiên tấm rèm màu vàng khẽ động, một bàn tay trắng trẻo, thon

dài đặt nhẹ bên mép giường.

Trước ánh mắt ra hiệu của Hạ Phẩm Dư, Hàm Yên mới nhận ra vị chủ

nhân đang ngủ bên trong cuối cùng cũng thức giấc. Hàm Yên thận trọng
bước lại gần, khẽ vén tấm rèm lên, chỉ sợ sẽ khiến cho vị chủ nhân này bực
bội.

Tư Hành Phong ngước mắt nhìn ánh nắng rọi từ bên ngoài vào, nhất thời

chưa kịp thích ứng, thoáng cau nhẹ đôi mày. Cuối cùng ngài cũng chịu
đựng được đến buổi sáng ngày mùng sáu. Đêm mùng năm hàng tháng, khi
thuốc độc phát tác, ngài cảm thấy chẳng khác nào chết đi sống lại. Tư Hành
Phong ngẩng đầu, liền thấy một tiểu nha đầu mặt mày non nớt đang nhìn về
phía mình, đối diện với ánh mắt đó ngài cảm thấy càng thêm chán nản, lập
tức nhanh chóng nhắm nghiền hai mắt, chẳng muốn nhìn thêm bất cứ điều
gì.

Hạ Phẩm Dư bê y phục trên tay đang định lại gần chiếc giường, thì thấy

người nằm trên chiếc giường toàn thân trần trụi, nằm quay lưng lại phía
nàng, mái tóc dài đen mượt vừa hay che khuất khuôn mặt của ngài, khiến
người ta chẳng thể nhìn rõ dung mạo. Đúng vào khoảnh khắc ngài khẽ
ngẩng đầu, nàng lại thấy Hàm Yên ngưng hẳn động tác vén rèm, thất thần
nhìn thẳng về phía ngài, khuôn mặt lộ rõ vẻ say mê, đắm đuối.

Nàng đã từng nghe nói tướng mạo tuấn kiệt, mỹ lệ của vị Bình Viễn Hầu

gia này từ lâu, tuy chưa từng gặp mặt, nhưng chỉ cần dựa vào cử chỉ, hành
động của Hàm Yên lúc này nàng liền sáng tỏ mọi chuyện.

Hạ Phẩm Dư bất giác cau chặt đôi mày, tối đó tuy không trực tiếp nhận

lời cầu khẩn của Yên Chi, nhưng bản thân nàng rõ ràng đã động lòng trắc
ẩn, liền tới thỉnh mệnh thượng nghi, tự nguyện tới trực đêm tại điện Ngọc
Hoa. Chỉ còn chưa tới bảy tháng nữa là nàng có thể xuất cung, thế nên nàng
không thể để xảy ra bất cứ sai sót nào tại điện Ngọc Hoa này được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.