TÌNH NÀY ĐÀNH HẸN VỚI GIÓ ĐÔNG - Trang 379

Nàng mím chặt môi nhẹ nhàng lên tiếng “Ngài uống nhiều quá rồi, nên

đi nghỉ sớm thôi...”

Nàng đưa tay ra định cởi y phục cho ngài, ai ngờ, ngài nắm lấy bàn tay

nàng, kéo nàng rồi ôm chặt vào lòng. Nàng ra sức vùng vẫy, nhưng ngài cứ
kẹp chặt thân người nàng trong vòng tay, không cho nàng được động đậy.
Sau cùng, nàng từ bỏ ý định, ngước mắt nhìn ngài đầy khó hiểu.

Không hề báo trước, Tư Hành Phong đặt lên môi nàng một nụ hôn,

không ngừng cắn nuốt như một cách trừng phạt. Mùi rượu nồng nặc xộc
vào trong miệng, nàng đau đớn, cùng với nỗi đau là mùi máu tanh tan dần
trong miệng. Hạ Phẩm Dư không nói, cau chặt đôi mày, nhẫn nhịn chịu
đựng, để mặc cho ngài trút giận.

Có lẽ cũng chính mùi vị máu tanh này khiến ngài thôi không trừng phạt

nàng nữa, ngài nhẹ nhàng hút hết chỗ máu trên môi nàng. Khi môi vẫn còn
kề môi, giọng nói của ngài chợt vang lên lạnh như một cơn gió đêm “Tại
sao nàng lại không nói? Trước đó không phải vì hai cha con nhà họ Hứa,
nàng đã nói rất nhiều, rất lí lẽ đó sao?”

“Ta không phải vì hai người bọn họ, ta chỉ không mong muốn ngài cả

đời phải sống trong thù hận, chỉ hi vọng ngài có thể vui vẻ, hạnh phúc mà
thôi.” Lúc này đôi mắt nàng đã long lanh đẫm lệ, nhưng nàng ra sức kìm
nén, không để cho lệ trào khỏi mi.

“Vui vẻ, hạnh phúc là cái gì? Ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy ta, lẽ nào

nàng không biết rằng niềm vui và hạnh phúc của ta chính là giết chết tất cả
những kẻ đáng chết kia sao? Trước giờ dù là bất cứ việc gì nàng cũng
không nghe không nói, tại sao hôm nay lại nhiều chuyện như thế? Bổn phận
của nàng chính là làm cho ta vui lòng chứ không phải đối nghịch với ta.
Dựa vào cái gì mà nàng dám ăn nói với ta như vậy? Nàng cho rằng mình là
ai chứ? Nàng cho rằng mình là ai hả?” Đôi tay của ngài bỗng siết chặt lấy
thân người nàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.