TÌNH NÀY ĐÀNH HẸN VỚI GIÓ ĐÔNG - Trang 407

ai mới là chủ nhân ở chốn hậu cung này.

Tây Lăng Xuyên thấy vậy mỉm cười nhìn Hạ Phẩm Dư, dường như

không hề có ý bày tỏ thái độ trước sự việc vừa diễn ra.

Vị tiểu cung nữ kia thấy vậy bật khóc thành tiếng, hết lời cầu xin “Xin

Hoàng thượng tha mạng, Quý phi nương nương tha mạng, Lương phi
nương nương tha mạng, nô tì tuyệt đối không hề cố ý, là…” Cung nữ này
liền nhìn về phía Vân Nhi, vốn định nói Vân Nhi đã giơ chân ngáng đường
nhưng khi thấy đôi mắt sắc bén, đáo để của Hoa Quý phi, sợ đến mức
không thốt được thành lời, không ngừng dập đầu cầu xin “Nô tì biết tội rồi,
xin Lương phi nương nương tha mạng, xin Lương phi nương nương tha
mạng.”

Hoa Thanh Lâm lạnh lùng ‘hưm’ một tiếng, coi như không nhìn thấy bất

cứ chuyện gì “Người đâu, mau lôi ra ngoài đánh bốn mươi trượng cho ta.”

Hai tên thị vệ nghe lệnh lập tức xông lại.

Tiểu cung nữ kia sợ đến mức toàn thân run rẩy, khóc lóc cầu cạnh “Xin

nương nương tha mạng, xin nương nương tha mạng.”

Hạ Phẩm Dư thấy vậy liền lên tiếng ngăn cản, hai tên thị vệ kia cũng

theo đó mà lui xuống. Nàng nói với tiểu cung nữ đang quỳ rạp dưới đất
“Mau đứng dậy đi, không có gì đâu, đi lấy một bình rượu khác lên đây. Sau
này hãy nhớ kĩ, đi đứng phải thận trọng nhìn đường, có người trời sinh đã
chân dài chân ngắn lại không biết để gọn vào, cho nên nếu gặp người nào
như vậy thì phải biết tránh xa ra.”

“Đa tạ Lương phi nương nương khai ân, đa tạ Lương phi nương nương

khai ân. Nô tì nhất định sẽ ghi nhớ.” Tiểu cung nữ dập đầu mấy cái rồi đứng
dậy rời khỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.