TÌNH NÀY ĐÀNH HẸN VỚI GIÓ ĐÔNG - Trang 410

Rời khỏi buổi yến tiệc thưởng nguyệt vừa vô vị vừa đấu đá lẫn nhau,

quay về đến cung Quỳnh Hoa, Hạ Phẩm Dư thầm thở phào nhẹ nhõm.

Thế nhưng khi thấy tấm rèm lụa rủ xuống, phiêu linh mà hư vô, nàng có

cảm giác buồn man mác, muốn cười mà chẳng thể cười nổi. Trên chiếc đài
cao mà đặt một góc đang để hai viên dạ minh châu vừa to vừa tròn do nước
Thanh Long dâng tặng, mỗi tối, viên dạ minh châu này phát ra những ánh
sáng chói lóa khiến cả cung Quỳnh Hoa rạng rỡ, sáng sủa mà không cần
phải thắp nến.

Từ tấm rèm thướt tha, tuyệt đẹp cho đến hai viên dạ minh châu này, đều

là kiệt tác của Tây Lăng Xuyên cả. Tây Lăng Xuyên nói trước giờ ngài vẫn
thích cảm giác như vậy. vốn dĩ muốn đợi vị ái phi nào đó sinh cho ngài một
tiểu công chúa, ngài sẽ trang trí căn phòng của tiểu công chúa theo phong
cách này, thế nhưng đáng tiếc, từ khi đăng cơ tới giờ, Tây Lăng Xuyên vẫn
chỉ có duy nhất một mình Thái tử. Nếu đem những thứ này đến các cung
khác, ngài lại cảm thấy không ưng, duy đặt ở cung Quỳnh Hoa, nhìn theo
cách nào cũng khiến ngài cảm thấy dễ chịu. Tây Lăng Xuyên nói, có lẽ
chính là vì nguyên nhân nàng đang ở cung Quỳnh Hoa nên mới vậy.

Xem ra ngài thực sự coi nàng như một người phụ nữ.

Đúng mười ngày nay, Tây Lăng Xuyên ngày nào cũng qua đêm tại cung

Quỳnh Hoa.

Còn nhớ đêm đầu tiên khi ngài bước chân vào cung Quỳnh Hoa, nàng

căng thẳng đến mức run rầy roàn thân.

Tây Lăng Xuyên bước tới một bước thì nàng lui về sau một bước, mãi

cho tới khi chạm vào cột trụ, nàng không còn đường để lui, Tây Lăng
Xuyên mới bất giác bật cười thành tiếng “Bây giờ ái phi mới bắt đầu suy
nghĩ đến vấn đề trinh tiết hay sao? Nói ra cũng quá muộn rồi đấy!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.