TÌNH NÀY ĐÀNH HẸN VỚI GIÓ ĐÔNG - Trang 421

được không?” Ngài đưa tay vuốt số tóc lòa xòa trước khuôn mặt nàng ra
sau vành tai, nhìn vào đôi mắt long lanh, trong sáng của nàng.

Lúc này ngài đang bày tỏ tình cảm với nàng sao? Tại sao lúc nào ngài

cũng giữ đúng dáng vẻ cao ngạo khiến người ta khó lòng tiếp cận? Nàng bất
giác mỉm cười si mê.

Ngài nhìn chằm chằm vào nụ cười khổ sở hiện lên trên khuôn mặt nàng,

không để sót bất cứ biểu cảm nào. Ánh mắt ngài tràn đầy mong đợi, mong
đợi nàng sẽ nói ra đáp án mà ngài mong muốn, cho nên hai bàn tay lại càng
nắm chặt hơn.

“Bây giờ nói cái gì, làm cái gì cũng đều đã muộn…” Nàng thì thầm lên

tiếng, dường như chỉ muốn cho bản thân mình nghe thấy. Nàng đã không
còn đường lui. Nàng chọn con đường mà Tây Lăng Xuyên đã định sẵn cho
mình, cho dù lúc này có cảm thấy hối hận, muốn quay đầu lại thế nào thì
chút lòng tự tôn và kiêu ngạo sau cùng trong lòng khiến nàng phải kiên trì
tiến lên phía trước. Bây giờ, nàng đã trở thành Lương phi, không còn là một
Hạ Phẩm Dư, một cung nữ bất cứ lúc nào cũng có thể bị người khác dắt đi.
Tây Lăng Xuyên dụ dỗ nàng trở thành Lương phi của mình đương nhiên
không chỉ đơn giản vì muốn cho nàng báo thù, vậy nên sẽ càng không để
nàng dễ dàng ra đi.

“Hãy tin vào ta, không muộn đâu.” Chỉ cần nàng vẫn còn yêu ngài thì

không có gì là muộn cả.

Ngài còn định nói thêm điều gì nữa, đúng lúc mở miệng thì đột nhiên

nghe thấy tiếng gọi của Hoa Thanh Lâm truyền đạt từ đằng xa “Hai ngươi
mau tách nhau ra cho bản cung. Tư Hành Phong, ta biết ngài đang ở đó.”

Tư Hành Phong cau chặt đôi mày, hoàn toàn không để tâm tới tiếng thét

của Hoa Thanh Lâm, đôi mắt vẫn nhìn chăm chú vào Hạ Phẩm Dư, chờ đợi
đáp án của nàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.