TÌNH NÀY ĐÀNH HẸN VỚI GIÓ ĐÔNG - Trang 445

Tây Lăng Xuyên lại như đọc thấu tâm can, mỉm cười nhìn nàng nói

“Quả nhân, từ trước đến nay lúc nào cũng chỉ có một mình, vậy nên một
Hoàng thượng như ta luôn cô độc. Nàng không biết ta căm ghét cách xưng
hô ‘quả nhân’ này đến mức nào đâu, bởi vì ta thường xuyên nhắc đi nhắc lại
từ này, cho nên bên cạnh ta mới chẳng có đến một người yêu thương. Xem
ra ông trời định sẵn cả đời này phải sống trong cô độc, chết trong lạnh lẽo.”

“Hoàng thượng, tất cả các phi tần, mỹ nữ của ngài đều yêu thương ngài

cả.” Hạ Phẩm Dư liền nói.

“Ha ha, nàng sai rồi, bọn họ chẳng ai yêu thương ta chút nào, thứ bọn họ

yêu chính là chiếc ghế mà ta đang ngồi lên đây.” Tây Lăng Xuyên cười
nhạt, tâm trạng thập phần khốn khổ.

Hạ Phẩm Dư không biết nên khóc hay nên cười “Cho dù ngài không

phải là Hoàng thượng, chỉ là một bách tính thường dân cũng sẽ có rất nhiều
cô nương yêu thích ngài.” Bao năm tiếp xúc với nhau, tính cách lém lỉnh,
dịu dàng của Tây Lăng Xuyên hoàn toàn khác xa so với vẻ lạnh nhạt, vô
tình của Tư Hành Phong. Ngài đối xử với tất cả chúng phi tần, mỹ nữ
không hơn không kém, cũng tuyệt đối không bao giờ nói nặng lời với bất
cứ người phụ nữ nào, một người đàn ông như vậy thực sự rất đáng để phụ
nữ yêu thương.

Tây Lăng Xuyên mỉm cười rồi nói “Đáp án mà nàng muốn, ta đã tìm ra

rồi.”

Nàng nhìn bộ dạng thảm thương, yếu đuối của Tây Lăng Xuyên, tỏ ra

nghi hoặc “Cái gì ạ?”

Tây Lăng Xuyên liền đáp “Trong trái tim của người ấy có nàng.”

Hạ Phẩm Dư cúi đầu, im lặng không nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.