TÌNH NÀY ĐÀNH HẸN VỚI GIÓ ĐÔNG - Trang 51

Có lẽ ông trời vẫn còn thương xót, nên cho hai người họ vượt qua kiếp

nạn này.

Yên Chi sau đó đã tìm mọi cách đã lấy đủ số thuốc trên đơn về, sau đó

lại lén lút tới Thượng Y Cục thăm nom, chăm sóc hai người bọn họ. Nhiều
ngày, ban đêm Yên Chi không hề nghỉ ngơi đến chăm sóc rồi sáng sớm
hôm sau, trời còn chưa sáng hẳn lại vội vội vàng vàng quay về cung Nghi
Tú hầu hạ chủ nhân. Nếu không có Yên Chi, Hàm Yên thực sự sẽ chẳng thể
nào cầm cự.

“Nào, mau ăn một viên mật vào.” Hạ Phẩm Dư lấy một viên mật đưa

vào miệng Hàm Yên, mỗi lần uống thuốc đắng Hàm Yên lại nhăn nhó mặt
mày, sau khi viên mật được đưa vào miệng, đôi chân mày mới từ từ giãn ra.
Mấy viên mật này cũng là do Yên Chi được ban thưởng, lén mang tới đây
cho hai người dùng.

“Thực ra ở chỗ Thượng Y cục nàyy, có một đống y phục chất cao như

núi cần phải giặt giũ, tuy rằng khổ sở đôi chút , mệt mỏi đôi chút, nhưng
cũng tốt hơn là ở bên cạnh Hoàng thượng và các Quý phi, nguy hiểm rình
rập bất cứ lúc nào, Phẩm Dư tỷ, tỷ nói xem có phải không?” Hàm Yên
ngước mắt lên hỏi.

Nha đầu này cuối cùng cũng nghĩ thoáng hơn trước rồi.

Hạ Phẩm Dư nhìn cô bé, ánh mắt an ủi, dịu dàng “Muội phải nghỉ ngơi

tịnh dưỡng, đợi khi nào muội ngủ say rồi, tỷ mới ra ngoài làm việc, làm
xong sẽ quay về ngủ cạnh bên muội nhé.”

“Dạ.” hàm Yên nhẹ nhàng gật đầu, nhắm mắt lại, không lâu sau, liền

phát ra tiếng thở nhịp nhàng đều đặn.

Lúc nhìn Hàm Yên đang an giấc, Hạ Phẩm Dư bất giác nhớ lại lúc trước

khi nhập cung. Hồi ấy, tính tình nàng cũng có phần giống Hàm Yên, mãi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.