TÌNH NÀY ĐÀNH HẸN VỚI GIÓ ĐÔNG - Trang 53

“Hạ Phẩm Dư, ngươi còn không mau tạ chủ long ân?” Ngụy công công

một lần nữa lại lên tiếng.

“Nô tỳ, Hạ Phẩm Dư, tạ chủ long ân.” Hạ Phẩm Dư cúi đầu hành đại lệ,

trong lòng không khỏi cùng cực chán nản, cứ thế quỳ mãi không có ý định
đứng lên.

Ngụy công công thấy vậy lắc đầu ngao ngán, thở dài một hơi, giơ bàn

tay điệu đà chỉ về phía Hạ Phẩm Dư “Ta bảo này Phẩm cô nương, từ nay về
sau, ngươi ở phủ Bình Viễn Hầu gia, đương nhiên sẽ sung sướng hơn ở
Thượng Y Cục này gấp trăm ngàn lên. Mau đứng dậy đi, thu dọn đồ đạc
hành lí, ngày mai xuất cung rồi.”

“Ngụy công công, nô tỳ tạ ơn công công đã nhắc nhở.”

Sau khi tiễn mấy người Ngụy công công rời khỏi, Hạ Phẩm Dư ngước

mắt nhìn lên bầu trời đêm, trước mắt lại là một vầng trăng khuyết, thời gian
nhanh như thoi đưa, vậy là lại đến đêm mùng năm. Tình hình sáng sớm tinh
mơ mùng sáu tháng trước vẫn còn in đậm trong tâm trí nàng. Chẳng qua chỉ
là mối duyên một lần gặp mặt, tại sao Bình Viễn Hầu gia lại chỉ định xin
nàng về phủ?

Đêm hôm đó đến điện Ngọc Hoa hầu hạ, rốt cuộc là đúng hay sai....

Bình minh luôn khiến người ta cảm thấy thanh bình, đáng tiếc là khoảng

thời gian đó lại trôi qua quá nhanh, quá đỗi ngắn ngủi.

Cung vàng điện bạc sang trọng nguy nga lùi lại phía sau, Hạ Phẩm Dư

quay lại nhìn cấm cung nội viện, nơi tượng trưng cho sinh mệnh của kinh
thành Vân Hổ, được mệnh danh là biểu tượng thần thú cho đất nước Bạch
Hổ, nay trong chớp mắt chỉ còn là quá khứ.

Bỗng thấy một chiếc xe ngực vô cùng hoa lệ phi từ cung ra, Hạ Phẩm

Dư thất thần nhìn chiếc xe đó. Đây chính là chiếc xe ngựa đã bất cẩn đâm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.