TÌNH NÀY ĐÀNH HẸN VỚI GIÓ ĐÔNG - Trang 83

khổ sở trong lòng ngài. Nỗi đây lúc này đã không còn là sự giày vò về thể
xác mà là nỗi đau đớn, hành hạ về mặt tinh thần.

Trong tâm trí ngài liên tục hiện lên hình ảnh của Hạ Chi Lạc, người phụ

nữ khiến ngài hận thấu xương thấu tủy. Ngài của hôm nay chẳng qua chỉ
sống vì báo thù, kẻ ác độc nhất đã ở ngay trước mặt, tại sao bản thân ngài
lại chẳng thể nào ra tay? Nếu như những điều Hạ Chi Lạc nói đều là sự thật,
vậy thì đã sao chứ…

Rốt cuộc Hạ Chi Lạc là ân nhân hay kẻ thù của ngài?

Tư Hành Phong nắm lấy bình rượu trong tay, ngọn lửa bừng lên trong

người, đến mức không thể nào chịu đựng được nữa, ngài điên cuồng xông
ra khỏi thư phòng.

Hạ Chi Lạc chìm trong hôn mê, mãi tới tận hoàng hôn mới tỉnh lại. Tư

Hành Phong sợ nàng bỏ trốn, nên dùng xích sắt cùm chân nàng lại.

Lúc này Hạ Phẩm Dư nhẹ nhàng đẩy cửa bước vào, đặt bữa tối lên mặt

bàn rồi lại gần đỡ Hạ Chi Lạc xuống khỏi giường.

Có lẽ sau một đêm dài bị giày vò, hành hạ, quá đỗi mỏi mệt, lại cộng

thêm đói khát, Hạ Chi Lạc nhanh chóng ăn hết sạch bữa tối. Hạ Phẩm Dư
luôn lặng lẽ đứng một bên, đợi Hạ Chi Lạc dùng xong bữa tối, liền tận tình,
tỉ mỉ bôi thuốc lên vết thương cho nàng.

Có lẽ thấy Hạ Phẩm Dư quá đỗi kiệm lời nên Hạ Chi Lạc quyết định chủ

động quay sang nói chuyện cùng nàng “Xin hỏi… ta nên xưng hô với cô
nương thế nào?”

Hạ Phẩm Dư nhẹ nhẹ mỉm cười dịu dàng lên tiếng “Hạ Phẩm Dư.”

“Cô nương… cũng họ Hạ sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.