TÌNH NÀY ĐÀNH HẸN VỚI GIÓ ĐÔNG - Trang 84

“Dạ.” Hạ Phẩm Dư khẽ gật đầu, nàng đã lường trước Hạ Chi Lạc sẽ

phản ứng như vậy, bởi vì nàng từng thấy biểu hiện như thế trên khuôn mặt
Hầu gia và Hoa Quý phi. Nàng biết Hoa Quý phi là người của hoàng triều
Kim Bích, xem ra cũng có đôi chút quan hệ với Hạ Chi Lạc.

Đột nhiên, nàng nghe thấy Hạ Chi Lạc nói “Cô nương có hận ta không?”

Hạ Phẩm Dư ngây lặng người, đưa mắt nhìn bộ y phục mình vừa mới

thay xong, mím chặt môi “Hận? Tại sao lại phải hận cô nương?” Cho dù
không có vị Hạ cô nương này thì nàng vẫn mang thân phận nô tì. Cho dù
chủ nhân có chiếm đoạt thân thể thì đó cũng là phúc phận của kẻ như nàng.
Có lẽ đây chính là số phận của nàng, nếu muốn hận thì chỉ có thể hận chính
bản thân mà thôi.

Hạ Chi Lạc ngừng lại, trầm ngâm giây phút, bật cười, đưa tay ra nói với

nàng “Ta là Lạc Bảo, rất vui khi được quen biết cô nương.”

Hạ Phẩm Dư thoáng ngạc nhiên, nàng hoàn toàn không hiểu cử chỉ này

của Hạ Chi Lạc là có ý gì, chỉ thấy Hạ Chi Lạc nắm lấy bàn tay mình, siết
chặt, lắc lên lắc xuống vài cái rồi mỉm cười nói thêm lần nữa “Rất vui khi
được quen biết cô nương.”

“Đây là phong tục ở quê hương của cô nương sao?” Cuối cùng Hạ Phẩm

Dư đã hiểu ra mọi chuyện, thì ra đây là hành động lịch sự khi hai người mới
gặp mặt nhau.

Hạ Chi Lạc mở to đôi mắt, tươi tắn, tràn đầy hy vọng “Cô nương tin ta

sao?”

Hạ Phẩm Dư thật lòng mỉm cười, khẽ khàng gật đầu. Thế gian to lớn, có

rất nhiều điều kì lạ, những chuyện xảy ra với Hạ Chi Lạc có lẽ chính là
mượn xác hoàn hồn. Trước kia lúc còn ở trong cung, nàng từng nghe các
tiểu cung nữ, tiểu thái giám kể lại những chuyện đáng sợ thế này, tuy rằng
bản thân chưa từng tận mắt chứng kiến, nhưng không có nghĩa là không tồn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.