TỈNH NGỘ - Trang 79

Vài hôm sau nữa, Sinh định đi tìm Tái Côn Lôn thì Tái Côn Lôn cũng vừa
đến. Tái Côn Lôn nói:
- Lâu quá đệ ở nhà, không đi đâu, chắc là học hành tiến bộ nhiều.
Vị Ương Sinh nói:
- Học hành thì đại khái cũng thế thôi, riêng có kỹ nghệ chơi gái thì tiến bộ
nhiều rồi.
Tái Côn Lôn nói:
- Khí lực của đệ đã yếu mà dương vật cũng không dài được bao nhiêu, ta
khuyên đệ không nên vấn vương chuyện đó làm gì nữa.
Sinh nói:
- Huynh bảo sao, kẻ sĩ đi vắng ba ngày đã thấy có thay đổi, huống hồ gì anh
em mình xa cách nhau đến ba tháng, chẳng lẽ không có gì đổi thay, sao
huynh coi thường đệ quá vậy?
Tái Côn Lôn nói:
- Cho dù có tiến bộ, thì cũng chỉ bôi bác đấy thôi, có gì đáng nói đâu. Cũng
như người học võ nghệ, thân thể phải cao lớn, khí lực phải cường tráng, lúc
bấy giờ mới dụng võ được. Còn như người cao không quá ba thước, khí lực
không đến mười cân, cho dù có học thập bát ban võ nghệ, môn nào cũng
giỏi, nhưng chỉ cầu may giết được tên trộm nhỏ là cùng.
Sinh nói:
- Huynh nói sai rồi, há không thấy trẻ con ba thước mà về sau thành bậc đại
Hán hay sao? Há không nghe các bậc danh sư tay không có thể trừ ma bắt
quỷ, vậy mà mới trông chẳng khác cô gái đồng trinh hay sao? Chỉ có dương
vật của người chết là có thể tiêu tan, không dài ra được chứ của người sống
thì làm sao biết được là không dài, không to ra?
Tái Côn Lôn nói:
- Ta không tin như thế. Dương vật của trẻ con còn mười ba mười bốn tuổi,
chưa xuất tinh, tuy mỗi ngày một to ra, nhưng làm sao phát triển bằng của
người ngoài hai mươi tuổi, bởi vì sự phát triển của nó chỉ tính bằng li bằng
tấc chứ đâu có tính bằng phân bằng thước được.
Sinh nói:
- Ðừng nói li tấc, ngay cả phân thước cũng không nhìn ra được, trừ phi nó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.