TỈNH NGỘ - Trang 80

to ra gấp mấy lần mới thấy lạ mà thôi.
Tái Côn Lôn nói:
- Ðâu có chuyện vô lý như vậy. Ở đời này, chỉ có con người làm giàu bột
phát mà thôi, chứ dương vật thì làm gì bỗng dưng to bột phát được. Đệ đã
nói vậy thì hãy vạch ra cho ta xem nào.
Sinh nói:
- Lần trước đem khoe bị huynh chê bai thậm tệ, đệ thề sẽ không bao giờ
cho ai xem nữa.
Tái Côn Lôn nói:
- Ðừng giỡn, hãy mau cho ta xem. Nếu quả thật có nhỉnh lên được chút
nào, thì ta xin lỗi.
Sinh nói:
- Nói bằng miệng nào ích gì. Tốt hơn huynh nên tìm một việc hay hay cho
nó làm, một là để thí nghiệm nó, hai là để khuyến khích nó. Có như vậy
mới là người anh có lòng bồi dưỡng nhân tài.
Tái Côn Lôn nói:
- Ðã thế, ta hứa sẽ chu tất việc đã nói với đệ hôm trước.
Sinh nói:
- Nếu vậy, xin chớ chê như trước.
Bấy giờ trời bắt đầu vào đông, Sinh mặc áo bông quần cạp. Sinh sợ rằng
quần áo mặc nhiều quá, cử động trở ngại, vạch ra xem không kỹ, nên nới
thắt lưng lụa, nhét vạt áo vào rồi tuột quần ra. Hai tay đợ lấy dương vật,
Sinh nói với Tái Côn Lôn :
- Này! Có phổng phao thêm chút nào không? Mời huynh ngự lãm!
Côn Lôn lúc đứng xa còn nghi ngờ, nhưng khi lại gần mà dòm, thì mới trố
mắt lè lưỡi tỏ vẻ hết sức ngạc nhiên. Tái Côn Lôn hỏi Sinh :
- Đệ làm thế nào mà dương vật bé tí tẹo kia kia trở thành hùng tráng đến
vậy?
Sinh nói:
- Đệ cũng chẳng biết tại sao. Từ khi bị huynh nói khích, nó vùng vằng gồng
lên suốt ngày đêm như nổi giận vậy, ngay đệ cũng không cản được nữa.
Côn Lôn nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.