TÌNH NHÂN - Trang 63

- Marta. Còn đây là bạn tôi, Ada. Nghĩa là Adriana.
Anh chăm chú nhìn nàng. Chìa tay cho nàng và nói khẽ:
- Andrzjei. Xin lỗi vì tối Giáng sinh ấy đã làm chị giật mình.
Thế đấy! Cứ như thể Giáng sinh chỉ vừa mới tuần trước. Thực ra thì hai
năm đã trôi qua.
Anh cao. Tóc đen và chải ra phía sau. Một vết sẹo lớn bên má phải và hai
bàn tay rất mảnh. Nàng chưa từng gặp một người đàn ông nào có làn môi
rộng và đầy đặn đến thế. Giọng anh hơi khàn và trầm Một cái gì đó tỏa ra
từ anh, nhắc nàng nhớ tới mùi hoa nhài.
- Em là Ada. Anh vẫn còn nhớ chuyện ấy cơ à? Phải đến hai năm rồi còn
gì.
- Anh nhớ chứ. Khi đó anh đã tìm em. Anh đã tìm em rất lâu. Nhưng không
thấy. Anh muốn xin lỗi em. Mãi đến hôm nay, tai nạn này...
Nàng cười với anh.
- Có gì để xin lỗi đâu. Em ở ngay cái nhà cao tầng cạnh khu đổ rác. Tại sao
lúc đó anh lại ngồi ở đấy?
Anh không trả lời. Anh quay lại nói chuyện với Marta. Một lúc sau anh đi
về xe của mình, đi đến chỗ góc phố thụt vào rồi quay lại. Marta với những
vết máu trên váy cưới đã gây ra ấn tượng mạnh. Đám đông những kẻ tò mò
vẫn chưa giải tán.
Sau khi đã giải quyết mọi thủ tục với cảnh sát trong chiếc Polonez, anh hỏi:
- Bây giờ anh phải đưa bọn em về đâu đây?
- Cả hội về chỗ em đi – Marta trả lời – Nhất định bọn mình phải ăn mừng
vụ này.
Dọc đường họ rẽ vào khách sạn, nơi Marta đã đặt tiệc cưới. Họ được biết
rằng khách khứa gọi điện liên tục, nhưng Marta hầu như không để ý đến
chuyện đó. Cô nhờ những người phục vụ gói cho toàn bộ số rượu đã đặt và
một nửa chậu đồ ăn. Họ mang tất cả ra xe của Andrzej và đi về căn hộ của
Marta. Đã lâu rồi nàng chưa thấy cô bạn mình hạnh phúc như vậy.
Sau vài ly rượu vang họ bắt đầu nhảy. Nàng áp người vào Andrzej và cảm
thấy anh gần gũi lạ lùng.
Gần sáng anh mới đưa nàng về nhà bằng taxi. Anh cùng nàng ra khỏi xe và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.