TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 2260

- Chúng ta ở lại thôi - Bécti vừa van vỉ, vừa nghịch với chiếc gương có cán
bằng bạc trong đó cô ta vừa trông thấy bóng mình.

Chương 37:




Đại tù trưởng Maxaoa xuất hiện trên mình con ngựa bạch trong cuộc đón
tiếp thật đặc biệt với ánh sáng chiếu rọi từ những chiếc gương mà những
người đàn bà mặt trằng nhợt và ăn mặc kỳ dị cầm lăm lăm trên tay.
Ông ta hết sức hai lòng. Ông ta cho ngựa đi bước một xuống con đường
mòn, các vệ sĩ vây quanh và những người
Anhđiêng từ khắp nơi chạy tới. Trông cứ như ông ta đi giữa một bó lông
chim vậy. Tiếng trống nhịp theo bước chân cuộc diễu hành và những bước
nhảy mềm mại của những nghệ sĩ múa phía trước.
Hết dốc, ông ta cũng xuống ngựa và tiến đến nhóm người ra đón với một vẻ
thong thả long trọng và có tính toán. Đấy là một ông già vóc người cao lớn,
mặt màu đồng đỏ rạch ngang rạch dọc với hàng nghìn vết nhăn. Đầu cạo
trọc bôi màu xanh lơ, trên chỏm đội một chùm lông chim sặc sỡ nhiều màu,
hai cái đuôi dài và rậm buông thõng xuống, có lông vằn màu xám và đen
hình như của một giống mèo rừng xứ này.
Mình trần, tay đeo đầy các thứ vòng, chân xăm hình rất công phu tỉ mỉ -
như mặc một tấm lưới mỏng màu xanh, áo khoác chéo từ vai xuống háng,
nhiều vòng ngọc trai thô, những viền thủy tinh đủ mọi màu sắc. Ông ta còn
đeo các thứ đó ở cánh tay và mắt cá chân cùng với các thứ lông chim. Chiếc
khố và chiếc áo choàng rộng của ông ta đều may bằng thứ vải sợi cây làm
láng và giản dị nhưng thêu rất đẹp những hình đen trên nền trắng. Trên hai
tai ông ta đeo những chiếc vòng kì dị làm bằng bong bóng da thổi phồng
lên và nhuộm màu đỏ chót.
Bá tước đờ Perắc đến đón ông ta và họ chào nhau bằng những động tác của
cánh tay và bàn tay. Sau vài phút trò chuyện vị tù trưởng tiếp tục đi đến chỗ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.