TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 3175

Chương 4:

Bá tước đờ Perắc đứng ở hiên ngôi nhà gỗ. Bóng người cao lớn của chàng
nổi lên trên nền ánh sáng một ngọn lửa rừng rực trong lò sưởi.
Angielic thở dài khoan khoái
- A! Em vừa sợ lại rơi vào bẫy, lần trước là một con quỷ trắng từ biển hiện
vào...
- Một con quỷ trắng?
Perắc nhìn nàng vẻ kinh ngạc.
Chàng bước xuống khoác tay nàng dẫn qua mái hiên lát đá và đóng cửa lại.
Trong căn buồng nhỏ chỉ nghe tiếng lửa tí tách. Angielic bước tới cạnh lò
đưa tay lên hơ lửa. Nàng run rẩy vì xúc động, bá tước đờ Perắc ngắm nhìn
người yêu.
- Sao em có vẻ bồn chồn thế? - Chàng dịu dàng hỏi.
Nàng quay về phía chồng cặp mắt đẹp nhưng lo âu và day dứt trong lòng
làm cho tròng mắt tối sầm lại như
màu nước biển bị bão tố lay động.
- Em sẽ ít bồn chồn hơn sau những ngày khủng khiếp này. Và em sợ anh
quên mất những điều chúng ta nói với nhau sáng nay.
- Làm sao anh có thể quên được, nhất là khi em nhìn anh với cặp mắt đen
đến thế.
Giọng nói thân quen, âu yếm làm nàng xao xuyến và lòng bồn chồn, nàng
quan sát chàng, không thể tin chàng đã hoàn toàn tha thứ. Chàng cười nụ,
âu yếm nói:
- Em yêu, đã đến lúc chúng ta phải cùng nhau giãi bày điều đó, không nên
bồn chồn thêm nữa.
Chàng chỉ cho nàng một chiếc ghế đẩu. Trong túp lều gỗ chỉ có hai chiếc
ghế, một cái bàn đơn sơ, một bộ phản và dụng cụ đánh cá.
Chàng ngồi phía bên kia bàn, chăm chú quan sát nàng. Một niềm say mê
làm long lanh ánh mắt âu sầu của chàng bà tước trong lúc quan sát tỉ mỉ trên
gương mặt nàng, dưới mái tóc dày màu vàng nhạt, những dấu ấn của một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.