TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 3901

- Có cần phải thay đổi không?
Gã đứng lặng tại chỗ. Tuy nhiên khi nghe gã dịu giọng mời nàng sáng mai
đến quán trọ Mặt trời mọc để nói chuyện cho tiện thì nàng vô cùng ngạc
nhiên thấy mình nhận lời ngay.

Chương 36:


Ăngtôvanh Boavit rất xúc động khi thấy rằng Angiêlic cuối cùng thì cũng
vào quán của ông. Ông rất khó chịu thấy rằng bằng sự có mặt của mình hầu
như ngày nào nàng cũng làm vinh hạnh cho quán Con tàu nước Pháp ở dưới
phố Hạ, trong khi đó quán Mặt trời mọc của ông ở ngay trên phố Thượng
thì lại chưa được tiếp nàng lần nào.
Nàng thấy ông La Féctê ngồi cùng bàn với ba nhân vật khác nữa và hiểu
ngay tại sao bà Urơdan lại ngại ngùng không muốn tiếp họ. Angiêlic ngồi
xuống bên cạnh họ và tự nhủ rằng thà ngồi với người da đỏ còn dễ chịu
hơn. Đôi mắt cá chết của lão già đánh phấn, thái độ xảo quyệt và đa nghi
của nam tước Bêxa
cùng vẻ bồn chồn và ánh mắt quá long lanh của anh chàng có tên là
Mactanh Đácgiăngtơi làm nàng có cảm giác là họ đang diễn một trò hề giả
tạo.
Họ thi nhau chào hỏi và tán tụng nàng. Công tước Vivon nói:
- Tôi hy vọng là bà đã quên đi câu chuyện về tay "thư ký".
- Đúng như sự việc cần phải thế.
Bà vợ ông chủ quán đem nước lạnh lấy dưới giếng lên cho họ. Đây là một
phong tục tiếp khách uống nước trước khi uống rượu. Có lẽ đó là phong tục
vay mượn của người da đỏ.
Sau đó họ gọi rượu mận.
Angiêlic khen Mactanh có đôi găng tay đỏ. Y liền co duỗi các ngón tay và
nói về tài chơi bóng quần của y cùng tình cảm của nhà vua dành cho y. Y
rất vui khi thấy Angiêlic chú ý đến mình. Y thú nhận là ở Kêbếc rất buồn. Y
đã tìm được vài thanh niên biết chơi bóng quần. "Nhưng họ chơi kém quá -

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.