TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 3982

Anh ta ôm đôi má và khó khăn lắm mới hoàn hồn. Khi anh ta đứng thẳng
dậy thì nàng đã đi xa xuống tận dưới chân dốc chạy vào thành phố.
PHẦN THỨ 9 - THƯƠNG THUYẾT VỚI THỦ LĨNH UTTAKÊ


Chương 54:

Angiêlic trở về nhà, đi vào từ cửa sau và đi qua căn phòng lớn. Trời đã khá
trưa vì bà Xuydan đã có mặt ở đấy, đang vén tay áo lên dùng bột trắng đánh
các đồ đồng và hát khe khẽ, và nắng bắt đầu lên. Angiêlic mấp máy môi
đáp lại lời chào của
người đàn bà Canada tử tế, leo lên một lúc bốn bậc cầu thang, lao vào
phòng như tìm một nơi ẩn nấp ở đấy, cuối cùng nàng sẽ có thể định thần lại.
"Đáng đời! Thế rồi mi mới tỉnh người ra".
Tựa người vào tường, nàng nhắc đi nhắc lại câu nói đó cho chính mình
nghe với một nỗi đắng cay mai mỉa.
"Đáng đời! Thế rồi mi mới tỉnh người ra".
Nàng cũng không biết chính xác tại sao cái đòn khủng khiếp nàng vừa nhận
được là không tránh được và thật đáng đời. không! Không phải vì thế mà
nàng lẩm bẩm "Thật đáng đời..."... Mà do sự dại dột không để đâu cho hết
của nàng làm cho nàng không còn trông thấy gì nữa. Bây giờ thì nàng đã bị
phản bội. Nàng đã mất sạch.
Đưa mắt nhìn qua căn phòng bên cạnh, chiếc giường lớn nơi nàng đã từng
cùng chàng nếm trải bao nhiêu đêm vui tưng bừng, nàng thấy như bị giáng
một đòn trúng tim.
Trông thấy chiếc bếp con bằng sứ trên đó bao nhiêu đêm, bao nhiêu buổi
sáng giá lạnh, hai người vừa cười vừa hâm rượu nóng pha quế và gia vị,
nàng không còn chịu được nữa, nỗi đau đớn làm nàng phát điên. Vớ lấy
chiếc lò sưởi mỏng manh, nàng giơ cao tay lên và ném mạnh xuống đất vỡ
thành nghìn mảnh.
- Thưa bà! Bà Xuydan kêu lên từ phía dưới-Có chuyện gì xảy ra vậy?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.