TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 4240

Chương 23.:

Ngày mai, lại một lần nữa khi con tàu chạy men theo mũi Đỏ để đi đến
Mônrêan là nàng đi vào xứ sở xa lạ, điều đó không phải là nàng không vui
thích.
Angiêlic nhìn Ônôrin đang ngủ. nàng vuốt ve mái tóc đẹp của nó. Sau mỗi
lần cắt tóc, tóc cô bé lại mọc lên đẹp hơn và mang màu đồng đỏ.
Nàng hôn lên trán nó. "Mẹ sẽ ra sao khi không có con hả tình yêu bé bỏng
của mẹ?..."
Ônôrin thở dài trong giấc ngủ và thì thầm:
- Ồ! Con có bao nhiêu việc phải làm!...
Đây không phải là lời than vãn chán chường mà là một tiếng kêu vừa say
sưa vừa phần nào lo lắng của một người đang ước lượng về tầm quan trọng
của các công việc được giao phó và sợ rằng không đạt được.
Angiêlic tự hỏi những nhiệm vụ bộn bề gì mà cô bé đã có thể trông thấy
trong giấc mơ và trên đường đời của nó.
- -- -- -- -- -- -- -- -- -- -- -

Được tin Angiêlic đi qua Kêbếc, bà đờ Cămve đến thăm nàng. Người đàn
bà này mang tiếng xấu và bị triều đình đày đi biệt xứ vì bà ta là kẻ cờ gian
bạc lận khét tiếng chưa từng thấy. Bà ta hàm ơn và làm thân với nàng vì
nàng đã cứu con khỉ con của bà ta khỏi chết vì bệnh sưng phổi. Bây giờ nó
vẫn khỏe mạnh.
- Khi trời rét dữ
tôi lại cứ phải chăm sóc nó như bà đã dặn dò tôi. Ôi! Không biết đến bao
giờ cuộc lưu đày nghiệt ngã này mới chấm dứt đây? Người đã xá tội cho bà,
bà sẽ nói hộ tôi một lời khi nào bà trở lại Véc xây phải không nào?
Bà ta hình như tin chắc là hai vợ chồng nàng sắp sửa trở về Pháp trong một
ngày gần đây. Bà ta nhận được tin từ triều đình, từ ngài đờ Vivon.
- Có thể là chính ông này không muốn cho tôi trở về Pháp đâu. Chả là vì tôi
biết quá nhiều chuyện về ông ta mà... Khi nào trở về triều đình bà nói dùm
tôi nhé...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.