TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 4252

Giôxơlanh nhíu lông mày lại ngập ngừng.
- Ađơlinờ- Tiếng nói nhỏ bé của Ônôrin cất lên. Nó đang đứng giữa phòng.
- Ađơlinờ! Đúng rồi. con bé nó nói đúng đấy.
- Con đã nghe ông già Môlin nói khi ông ấy đến thăm mẹ con mình ở
Kêbếc.
Tiếng chân người và tiếng kêu ồn ào ngoài hành lang. Bà vợ của ông
Giôxơlanh giống
người em gái của bà ta, bà Verierờ. Bà là một trong những cô gái đẹp đẽ,
chắc khỏe và trí tuệ của Canada, thuộc thế hệ thứ hai được sinh ra ngay trên
xứ sở đã quen cùng người đàn ông chia sẻ những nỗi gian nguy và sự thành
đạt. đây là một bà chủ nhà vui tính, Angiêlic hiểu ra rất nhanh trong khi đi
thăm ngôi nhà là bà ta nắm tay hòm chìa khóa. Và hẳn là không còn cách
lựa chọn nào khác vì ông chồng hình như chẳng mấy quan tâm đến những
vấn đề tài chính quản lý buôn bán. Brigitơ Iuxơ nhìn ông chồng với vẻ quý
trọng và hình như xem ông ta chẳng khác gì một đứa con của bà, những đứa
con xếp hàng từ bốn đến hai mươi tuổi, trông có vẻ thừa kế tính cách dịu
dàng và năng động của bà mẹ hơn là của ông bố.
- Sao anh không viết thư cho em? - Angiêlic nói với ông ta khi hai anh em
cùng nhau ngồi trong căn phòng khách lớn.
Bà mẹ trong gia đình đã đi chuẩn bị phòng ngủ và xem qua bếp một lượt, vì
bà ta cố tình muốn giữ Angiêlic và Ônôrin lại ít nhất là chiều nay và tối nay.
Họ còn bao nhiêu chuyện muốn nói với nhau và bao nhiêu ý nghĩ muốn trao
đổi.
Tuy nhiên, thời gian trôi đi quá nhanh, Angiêlic cùng Ônôrin chỉ ở lại một
đêm tại tòa lâu đài nhỏ, rồi từ biệt nhau. Và nhắc lại một cách chắc chắn là
sẽ gặp lại nhau trong thời gian tới.
- Tôi ấy à, tôi sẽ viết thư cho cô - Brigitơ hứa
với Angiêlic....

Chương 27:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.