TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 4250

Chương 26:

Sau khi vượt qua năm bậc thang của một cầu thang bằng đá, Angiêlic có
Ônôrin bên cạnh, ngập ngừng chưa muốn nhấc chiếc búa gõ cửa bằng
đồng lên, nhưng rồi chiếc búa rơi xuống và phá tan sự im lặng kéo dài đã
gần ba mươi năm nay.
Nàng sẽ không ngạc nhiên khi thấy xuất hiện cả gia đình mà người ta miêu
tả với nàng một cách kỹ lưỡng đến mức làm cho nàng đã quen biết họ từ
lâu.
Từ trêncao của những bậc thang, trước khi bước vào cửa lớn bằng gỗ sồi
trạm trổ, nàng có thể nhận biết cảnh quan của lãnh địa với những cánh đồng
lớn có một bầy bò cái đang gặm cỏ, lấp loáng một hồ nước hay một nhánh
sông, ngôi nhà đẹp đẽ giống như những lâu đài nhỏ miền tây nước Pháp ở
Poatu, Văngđê, Brơtanhờ hơn là ngôi nhà kiểu Nóocmăngđi ở mạn Kêbếc.
Nhưng đến phút cuối cùng nàng nghi rằng phía sau khung cửa kia nàng sẽ
thấy một người đàn ông tuổi trạc tứ tuần ngày xưa là chú bé mang đôi giày
to xù, anh nàng, anh cả tên là Giôxơlanh đờ Xăngxê đờ Môngtơlu. Tiếng
chiếc búa gõ cửa nổi lên một lúc lâu, lát sau, cửa mở. nàng thấy lấp lánh
một mái đầu tóc vàng, một con mắt sáng xanh nhìn mẹ con nàng.
"Nếu như đây là cô cháu gái Mari Angiơ thì nó chẳng giống mình mấy"-
Angiêlic nghĩ thầm.
- Cháu có phải Mari Angiơ đuy Lu không? - Nàng hỏi
- Vâng, cháu là Mari Angiơ đây.
Cô gái cười giòn tan.
- Còn cô, cô là nàng tiên Mêluđin đã từng biến thành nai mỗi tối thứ bẩy
phải không? Là nàng tiên canh giữ mùa màng, xây dựng lâu đài
và giữ cho trẻ con khỏi bị đau ốm. có đúng thế không?
Angiêlic gật đầu.
Nhanh nhẩu, bốc đồng, Mari Angiơ đến khoác tay nàng.
- Cha cháu bảo là cô sẽ đến.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.