TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 1369

của lão già nô lệ khiến Quốc vương chợt nảy ra ý muốn dày vò một người
nào đó.
- Kia, có phải là lão đạo sĩ nhỏ bé của Osman Faraji không? Ta nghe rất
nhiều chuyện ly kì về nhà ngươi, lão phù thủy ạ. Lão đã chăm sóc rất chu
đáo chú voi và con hươu cao cổ của ta.
- Tôi rất đa tạ lòng tốt của Ngài, thưa Thánh thượng - Savary vừa nói giọng
run run, vừa phủ phục xuống trước Quốc vương.
- Đứng lên - Quốc vương nói - một đạo sĩ, một sứ giả linh thiêng có nhiệm
vụ truyền đạt lời của Chúa cho chúng sinh mà lại phải hạ mình như thế quả
là không thỏa đáng chút nào.
Savary đứng dậy và nhấc chiếc làn lên.
- Khoan! Ta không muốn người ta gọi ngươi là "đạo sĩ" khi người vẫn
khăng khăng giữ mãi tín ngưỡng của ngươi. Nếu ngươi có ma thuật huyền
bí, thì đúng là ngươi đã học được của quỷ xa tăng. Hãy trở thành một người
Maroc và ta sẽ cho người nhập vào đoàn tùy tùng của ta để đoán mộng cho
ta.
- Tâu Thánh thượng, tôi sẽ suy nghĩ về việc đó - Savary nói.
Mulai Ismail đang lúc khó tính. Hắn vung giáo lên và đưa về phía sau chuẩn
bị phóng.
- Hãy trở thành một người Maroc - hắn nhắc lại giọng dọa dẫm - một người
Maroc, một người Maroc!
Savary vờ không nghe thấy gì, Mulai Ismail đâm lão lần thứ nhất. Lão lảo
đảo, đưa tay bịt lấy bên hông, chỗ máu đang phọt ra. Lão lấy tay kia sửa lại
cặp kính
và nhìn Quốc vương với ánh mắt giận dữ.
- Tôi mà thành người Maroc à? Một người như tôi? Tâu Thánh thượng,
Ngài cho tôi là loại người gì?
- Người phỉ báng tôn giáo của Allah! - Mulai Ismail gầm lên, đâm mũi giáo
vào bụng ông lão.
Savary rút nó ra và đâm đầu chạy, nhưng chỉ loạng choạng được mấy bước,
Mulai Ismail thúc ngựa đuổi theo hét to: Maroc! Maroc và cứ mỗi tiếng lại
đâm giáo vào người lão.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.