TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 1400

Nàng phải chấp nhận rằng đúng là Osman Faraji. Người nàng run lên. Nàng
đã kiệt sức.
- Tại sao ông lại ở đây? - nàng hỏi - Ôi, tại sao ông lại ở đây? Ông đi rồi kia
mà?
- Tôi trở về cách đây hai hôm, nhưng tôi thấy không cần thiết phải thông
báo cho mọi người biết.
Tay Osman Faraji này thật quỷ quái! Một con hổ hiền lành mà tham lam vô
độ. Y vẫn đứng ngăn cách nàng với khung cửa, nghĩa là ngăn cách nàng với
tự do. Nàng đan hai bàn tay vào nhau và vặn mạnh trong cơn tuyệt vọng.
- Osman Bey, hãy để tôi đi - nàng van vỉ, như đứt hơi-Ôi, hãy để tôi đi! Chỉ
có ông mới làm được điều đó. Ông là người có mọi quyền lực. Hãy để tôi
đi.
Vẻ mặt Đại hoạn quan đầy nộ khí, như thể nàng vừa phỉ báng y.
- Không một người đàn bà nào thoát khỏi cái hậu cung tôi canh giữ - Y nói
giọng dữ tợn.
- Thế thì ông đừng có nói ông đang cố giúp đớ tôi. Đừng bao giờ nói ông là
bạn của tôi. Ông biết rằng từ giờ phút này số phận của tôi là phải chết.
- Tôi đã yêu cầu bà là hãy tin cậy tôi là gì? Ôi, Firousi, tại sao lúc nào bà
cũng muốn chống lại số phận? Hãy nghe đây, hỡi người đàn bà xinh đẹp nổi
loạn, tôi không hề đi thăm mấy con rùa của tôi, mà tìm cách gặp ông chủ cũ
của bà.
- Chủ cũ của tôi - Angielic hỏi, chẳng hiểu đầu đuôi ra sao cả.
- Rescartor, tên cướp biển Cơ đốc giáo đã bỏ ra ba mươi lăm ngàn đồng để
mua bà ở Candia.
Chung quanh nàng mọi thứ quay cuồng. Mỗi lần nghe nói đến cái tên ấy
nàng đều cảm thấy một cảm giác lẫn lộn, nửa mòn mỏi nửa hi vọng, và đầu
óc cứ rối tinh lên.
- Tôi đi đến một trong số các galê của y thả neo ở Agadir. Thuyền trưởng
chỉ cho tôi chỗ ở của y. Tôi đã gởi cho y một lá thư, nhờ chim đưa đến. Y
sắp đến đây. Y sắp đến đây vì bà.
- Đến vì tôi? - nàng hỏi, không tin vào lời của Osman Faraji.
Dần dần gánh nặng trên tim nàng nhẹ đi - Chàng đến vì nàng...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.