TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 1451

Dáng người cao lớn của chàng lại xuất hiện. Không nhìn thấy nàng phía
sau, chàng đã quay trở lại.
- Có
chuyện gì thế?
Angielic gượng cười.
- Tôi mong là không đến nỗi nào, nhưng hình như.. hình như tôi bị rắn cắn.
Chàng quỳ xuống để xem xét chỗ vết cắn bây giờ đã sưng lên và sạm lại.
Đoạn chàng rút dao ra, và sau khi thử xem dao có sắc không, chàng đốt mấy
cành củi khô và nung lưỡi dao đỏ rực.
- Anh làm gì đấy? - Angielic kinh hoàng hỏi.
Chàng không đáp, mà nắm chặt mắt cá chân nàng, cắt chỗ thịt xung quanh
vết thương và di lưỡi dao nung đỏ vào đấy. Angielic thét to và ngất xỉu.
Khi nàng tỉnh lại, bóng chiều đã phủ xuống núi đồi. Nàng được đặt nằm
trên một tấm áo choàng và Côlanh Paturen ép nàng uống một chén nước
chè bạc hà nóng.
- Cô sẽ thấy dễ chịu hơn, cô gái bé bỏng. Thế là tai qua nạn khỏi rồi.
Và khi nàng đã lấy lại sức, chàng nói.
- Tôi đã phải làm hỏng cái chân xinh đẹp của cô. Tiếc thật! từ nay cô không
còn vén váy nhảy một điệu Busê dưới bóng cây du nữa rồi, cô em yêu quý.
Nhưng không thể làm khác được. Nếu không cô chỉ sống được một tiếng
đồng hồ.
- Tôi rất nhớ ơn anh - Nàng khẽ nói.
Chỗ vết thương nhức nhối khó chịu. Chàng đã lấy thảo dược đắp lên. "Đôi
chân đẹp nhất Vecxay".. Cùng như những người khác, nàng sẽ mang trên
người những dấu vết của quãng đời nô lệ ở Barbary. Những vết sẹo vinh
quang mà lúc nào đó nàng sẽ luyết tiếc khi đi bít tất lụa
và chiếc nịt bằng vàng. Lúc nào đó! Chàng nom thấy nàng mỉm cười.
- Tốt lắm. Dũng khí của cô vẫn còn nguyên, giờ thì ta lên đường.
Nàng nhìn chàng hơi lo sợ, nhưng cũng sẵn sàng tuân lệnh.
- Theo anh, tôi có thể đi được không?
- Đi được là cái chắc. Nhưng cô không nên đặt chân lên đất ít ra cũng một
tuần lễ, phòng bị nhiễm trùng. Đừng lo, tôi sẽ cõng cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.