TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 1453

sinh vật. Thật là quái lạ và tuyệt diệu!
Chẳng biết làm gì nàng lại ngủ tiếp. Khi mở mắt ra Côlanh vừa đi săn trở về
mang một con hươu con trên vai.
- Côlanh, anh điên rồi sao! - Angielic thốt lên - Lẽ
ra anh phải nghỉ ngơi cho lại sức mới phải.
Anh chàng Norman nhún vai.
- Cô nghĩ tôi là con người như thế nào, cô gái? Cũng bé bỏng như cô
chăng?
Chàng có vẻ hờn dỗi không muốn nói chuyện với nàng, thậm chí nhìn nàng.
Angielic đâm hoảng, sợ chàng có chuyện gì nguy hiểm muốn giấu nàng.
- Liệu bọn Maroc có thể tấn công bất ngờ chúng ta không, Côlanh?
- Tôi nghĩ rằng không? Nhưng để an toàn, chúng ta sẽ đốt lửa dưới khe núi
kia.
Chân Angielic đã đỡ nhiều, nên nàng có thể đi lò cò xuống đến tận dòng
suối. Họ chạm trán với con dã thú cuối cùng, phía bên kia suối. Khi nhìn
thấy nó thì đã quá chậm. Con sư tử cái ngồi chồm hỗm như một con mèo
khổng lồ đang rình mồi. Chỉ cần nhảy một cái là nó vồ được họ.
Côlanh Paturen đứng im như phỗng đá. Chàng không hề rời mắt khỏi con
sử tử, bắt đầu chậm rãi nói chuyện với nó, một lát sau con vật lại nằm
xuống, vẻ lúng túng. Họ có thể nhìn thấy cặp mắt nó long lanh trong bụi khi
nó quay vào đó nhìn ra.
Côlanh thở phào rất mạnh. Chàng đưa cánh tay ôm lấy Angielic và áp sát
vào ngực mình.
- Đúng là trời độ trì chúng ta. Cái gì đã chui vào đầu nó mà nó lại yên lặng
ra đi như thế?
- Anh nói bằng tiếng Arập. Anh nói gì thế?
- Nào tôi có biết. Thậm chí tôi chẳng thèm chú ý đến ngôn ngữ mình nói
nữa. Tôi chợt nẩy ra ý nghĩ rằng mình có
thể thông tin với con sư tử xem hai bên có thể thông cảm với nhau không,
thế thôi. Đối với một tên Maroc thì đừng hòng. Chàng lắc đầu. Tôi đã từng
đánh bạn với lũ sư tử ở Meknes.
- Tôi nhớ rồi - Angielic nói, cố cười to - Chúng nó không muốn ăn thịt anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.