TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 1462

Khi Angielic mở mắt thì trời đã tối hẳn. Hoàng hôn đã qua lúc nào không
biết. Nàng khẽ cựa mình, gần như ngạt thở trong hai cánh tay
sắt ghì nàng sát chặt vào thân thể chàng.
- Em ngủ đấy à?
- Em vừa ngủ xong.
- Em không giận anh chứ?
- Anh thừa biết là em không giận.
- Anh thô lỗ quá, phải không? Tại sao em không nói thế? Nói thế đi!
- Không, anh không cảm thấy anh đã làm em sung sướng sao?
- Thật ư? Thế thì em phải coi anh như một người bạn rất thân.
- Nếu anh muốn thế, Côlanh, trời tối lắm rồi, ta đi tiếp chứ?
- Đúng thế, con cừu non của anh.
Hai người bước trên con đường sỏi đá, lòng nàng tràn trề hạnh phúc. Chàng
lại cõng nàng, và nàng gục đầu vào chiếc cổ rắn chắc của chàng. Không gì
có thể ngăn cách họ nữa. Họ đã ký kết một liên minh giữa hai cuộc sống
đang lâm nguy, và sẽ cùng nhau chia sẻ hiểm nguy và gian khổ trong tương
lai.
Thần kinh của Côlanh Paturen không còn căng thẳng bởi những đau thương
khắc khoải nữa, giống như một linh hồn nơi địa ngục, vì tinh thần chàng
phải vật lộn với nỗi lo sợ sẽ bội phản lòng tin cậy của nàng. Angielic cũng
không còn phải chịu đựng vẻ mặt cay độc và sự thô lỗ của chàng nữa, nàng
chẳng còn than vãn về nỗi cô đơn nữa. Giờ đây, bất cứ lúc nào nàng muốn,
nàng có thể chạm môi vào cái cổ đầy sẹo của chàng do những tháng năm
đeo vòng sắt có mấu để
lại.
- Từ từ thôi, em yêu - Chàng cười vang - Đừng - Ta còn phải đi xa.
Chàng khát khao muốn kéo sát nàng vào lòng và áp môi lên môi nàng, nằm
xuống với nàng trên cát mịn dưới ánh trăng, và nhấp lại chén rượu nồng
được kề sát bên nàng. Nhưng chàng chế ngự được dục vọng của mình vì họ
còn một chặng đường dài phải đi, và nàng mệt lắm rồi. Chàng không thể
quên rằng nàng đang đói ăn và đã bị rắn độc cắn. Đã có lúc chàng quên
khuấy đi chuyện đó, thật là đần độn! Trước giờ chàng ít chú ý đến việc cư

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.