TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 1801

chân tường thành, nàng chợt trông thấy hai người đàn ông đang đi theo
mình.
Cho tới lúc đó vì mải suy nghĩ nàng không để ý. Nhưng đường phố vắng
tanh vắng ngắt, nàng vừa đi, vừa nghe tiếng chân người phía sau vẫn cứ đều
đặn bước theo.
Ngoảng nhìn lại, nàng thấy hai người mà vẻ mặt chẳng có chút thiện cảm
nào. Đây không phải là những người lính thuỷ đi dạo phố cũng chẳng phải
là thuỷ thủ của hải cảng. Bộ quần áo trưởng giá họ mặc trên mình nom khá
lịch sự nhưng tương phản với bộ mặt xảo trá và râu ria lởm chởm. Hình như
họ cải trang thì phải ?
Thói quen đánh hơi cố hữu khiến nàng nghĩ: "Cảnh sát"... Và nàng bước
gấp. Lập tức tiếng gót giày vang lên càng gần và một người gọi nàng:
- Này! Cô gái xinh
đẹp, chớ bỏ chạy.
Nàng càng đi nhanh nhưng họ đã đến bên cạnh, hai người kèm hai bên. Một
trong hai người tóm lấy cánh tay nàng.
- Tôi xin các ông, buông tôi ra nào - nàng vừa nói - vừa gỡ tay ra.
- Này! Tại sao vậy. Cô em có vẻ không vui. Các anh có thể cùng đi chơi với
cô em một lúc.
Tiêng cười xảo quyệt của những người này khiến nàng nghĩ đến điều không
hay sẽ xảy tới. Nếu nhưu buộc lòng phải cho những kẻ quấy rầy này mấy
cái tát thì nàng sợ làm cho mọi người chú ý đến mình. Nếu quả thật đây là
con cái những gia đình thị dân giàu có họ sẽ phải chấp nhận điều rủi ro của
họ. Nhưng nàng chẳng hiểu vì sao, nàng e rằng những thứ quần áo đẹp dễ
kia có thể che giấu một tư cách còn đáng sợ hơn.
Nàng đưa mắt cầu cứu về hướng các cửa hàng bán thức ăn trưa nhưng La
Rôsen theo tập quán niềm Nam lúc này các cửa hàng đều đã đóng cửa. Về
mùa này mặt trời chói chang và nóng bức khiến người ta phải nghỉ trưa.
Chẳng có ai ngoài cửa. May thay, Angêlic nhận ra mình đã đến gần các kho
hàng của nhà ông Bécnờ. Nhưng người làm việc chỉ có mặt ở đấy theo giờ
do ông Bécnờ quy định.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.