TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 2045

đứa con đang thiếp ngủ kia. Ngay lúc nảy ra ý định tiến thằng về phía nàng
và cởi bỏ mặt nạ của mình ra, ông đột nhiên đứng im như tê liệt trước bức
tường thành ngăn cách hai người. Ông nghe nàng nói thì thầm những lời âu
yếm và hết sức nồng nhiệt với đứa con. Chưa bao giờ nàng bày tỏ một thái
độ như thế với Phlôrimông, đứa con trai của nàng và của ông. Ông bỏ đi để
không nổi nóng lên. - -- -- -- -- -- -- -- -- -- - Tay vẫn cầm cung lục phân,
Giôphrây đờ Perắc vừa bước ra khỏi đài chỉ huy vừa đeo mặt nạ. Ngay lúc
đó ông chợt thấy những người Tin lành đang tản ra xa sau khi kết thúc một
cuộc họp tôn giáo. Ông nhìn họ, cảm thấy trong lòng nhẹ nhõm xen lẫn với
thất vọng. Rồi kéo áo choàng sát vào mình, ông leo lên tầng thượng để
điểm lại mọi sinh họat của tàu, đúng lúc thái độ của gã người Mo làm ông
chú ý. Gã đầy tớ quê xứ tận nước Marốc mà đã mười mấy năm nay nhất
cử nhất động đều căn đúng như ông chủ, hình như không nhận thấy sự có
mặt của ông. Đứng tựa vào lan can bằng gỗ thiếp vàng trước cửa kính của
căn phòng vắng người, gã nhìn về phía trước bằng đôi mắt to của loài thú
ăn đêm. Mặc dù gã có vẻ uể oải, Giôphrây đờ Perắc theo thói quen, vẫn
phỏng đoán rằng đó chẳng qua chỉ là những rối loạn nội tâm của một giống
người vừa thụ động lại vừa nồng nhiệt, rằng gã là nạn nhân của một xúc
cảm quá mạnh. Nom gã giống như một con vật sắp nhảy chồm lên phía
trước và đôi môi dày màu hoa cà run run trên khuôn mặt vàng xẫm. Đột
nhiên nhận ra rằng ông chủ đang nhìn mình, gã cụp mắt xuống một cách
xảo trá và lấy lại ngay lập tức vẻ trơ lì vốn có từ những năm tháng trẻ trung,
khi gã được rèn luyện nghiêm khắc để làm người vệ sĩ cho Quốc vương
Mulai Ismail. Một trong những người đẹp trai nhất và thiện xạ nhất của đội
quân cấm vệ của nhà vua Ma rốc lúc bấy giờ, gã được đem tặng cho đại
pháp sư Giéppha en khanđum, cái tước hiệu mà quốc vương đặt cho Perắc
để biểu thị tình thân hữu của Người. Từ đó, Apđula theo ông đi khắp bốn
biển. Mỗi ngày mấy lần gã pha cà phê cho ông chủ. Gã ngủ trước cửa
buồng hay dưới chân giường ông. Gã theo ông chủ không rời nửa bước và
đã bao nhiêu
lần hết trận mạc đến bão tố, âm mưu gã đều có dịp cứu mạng đại pháp sư. -
Tôi đi theo ngài, thưa ông chủ - gã nói. Nhưng gã có vẻ không thoải mái, vì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.