TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 2298

- Nhưng bất cứ người đàn bà nào cũng cảm thấy buồn khi một người tình
bỏ đi
- Ôi! Anh mới dại dột làm sao - Angielic vừa nói, vừa buồn cười - Em cũng
chẳng biết có nên tin vào sự ghen tuông của anh hay không vì nó quá vô lý.
Em cố thuyết phục ông Bécnơ là có một người đàn bà xứng đáng với ông ta
đang yêu ông ta và chờ đợi ông ta bao nhiêu năm trời. Nhưng khốn thay,
ông ta là loại đàn ông đã đi qua bên cạnh hạnh phúc, vì ông ta không thể bỏ
cái thói xem đàn bà như một
thứ cạm bẫy nguy hiểm và phản trắc.
- Việc em gặp ông ta có làm cho ông ta thay đổi ý kiến không? - Giôphrây
đờ Perắc nói với giọng mỉa mai - Anh nghĩ là không, nếu xét theo tình trạng
giận dữ điên loạn mà em gây cho ông ta.
- Anh bao giờ cũng hay phóng đại - Angielic nói và cố làm ra vui vẻ.
- Một khẩu súng ngắn chĩa vào tôi cũng đủ thuyết phục tôi về sự cực đoan
của những người vô phúc đã mê em.
Chàng ôm nàng vào lòng
- Người tình chạy trốn! Tôi cám ơn trời em là vợ của tôi. Ít ra thì tôi cũng
đã xích em lại bằng cái quyền của tôi. Vậy là em đã đưa Abighen cho ông ta
phải không?
- Vâng, cô ta sẽ biết cách gắn bó với ông ta. Cô ta rất đẹp.
- Anh cũng thấy thế.
Angielic cảm thấy nhói trong tim.
- Quả vậy, em cũng biết là anh đã để ý đến cô ta... từ chiều hôm đầu tiên lên
tàu Gunxbôrô.
- Cuối cùng là ghen phải không? - Bá tước nói với vẻ hài lòng.
- Anh đã dành cho cô ta sự quan tâm mà anh không dành cho em. Cái gì
anh cũng tin cậy ở cô ta, còn đối với em thì anh nghi ngờ, em chẳng hiểu vì
sao?
- Tôi thì lại hiểu quá đi, than ôi! Em làm cho tôi trở nên hèn yếu và tôi
không dám tin chắc ở em.
- Đến khi nào thì anh sẽ tin ở em? - Nàng nói với giọng buồn.
- Có một điều hoài nghi cần phải được xóa bỏ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.