TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 2417

Sự tin chắc làm Angiêlic lạnh gáy đó buộc nàng nhìn kỹ gã Anhđiêng ở
cách nàng chỉ khoảng sáu bước, nàng nhìn chăm chú như đứng trước một
con vật nguy hiểm.
Nhưng cùng lúc đó, trong thâm tâm nàng có một cái gì phủ nhận đó là
người thật, vì nó không hề nhúc nhích, nó sừng sững như một tảng đá. Và
ngay cả đôi mắt long lanh cũng mất đi sức sống vì nó nhìn chằm chằm
không hề chớp.
Và bỗng nhiên nàng đinh nình rằng vật đó không tồn tại, nàng đã quáng mắt
nhìn lầm.
Lúc đó nàng lại ngửi thấy mùi nó bay trong gió, mùi mồ hôi của một gã
Anhđiêng, mình tẩm đầy dầu mỡ gấu ôi, xen lẫn mùi thuốc lá và mùi máu.
Cái mùi đó hoàn toàn có thật khiến nàng giật nảy mình khiếp sợ. gã thổ dân
vẫn không nhúc nhích. Angiêlic bắt đầu bước lùi thật nhẹ. Một lúc sau,
nàng không nhìn thấy nó nữa vì hoàng hôn đã sập xuống và bóng tối trên
mặt đất càng dày đặc.
Tức thì nàng quay ngoắt lại, chạy một mạch về đồn nơm nớp sợ bị một mũi
tên phóng theo cắm ngâpk giữa hai bả vai mình.
Nàng ngạc nhiên khi thấy mình thoát chết, yên lành trở về đến cổng đồn,
vẫn đang ồn ào với đám thổ dân cắm trại bên trong hàng rào. Nàng suýt kêu
to lên: "Đề phòng có bọn Irôqua" nhưng kìm lại được. bây giờ nàng không
còn tin chắc lắm về những gì mình vừa trông thấy phía trên đồi kia... Tuy
nhiên đó không phải là một tên Huyrông... Từ quá lâu rồi, những người
Huyrông sống trong vòng che chở của người Pháp, đi theo gót họ, tham dự
những cuộc chiến tranh của họ, đóng trại ở vùng lân cận những thành phố
của người Pháp; đó là lũ chó rừng bao giờ cũng đi thành đàn. Họ không có
kiểu lảng vảng đơn độc và dữ tợn trong các khu rừng, như những con chó
sói.
Nàng vào cổng trại, đi ngang qua sân, và vào phòng căn nhà nhỏ, đóng cửa
lại.
Angiêlic ở trong trạng thái ngủ mê, biết rõ mình đã có những hành động
thật nhưng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.