TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 2651

- Cha ạ, cha có biết kẻ nào đã làm con nhớ tới tay trung úy Pông Briăng này
không? - Phlôrimông đột nhiên nói - Hắn thanh lịch hơn, không thô lỗ bằng,
chắc chắn là như vậy, song cũng cùng một giuộc cả. Hắn giống tay đại úy
Môngtađua, thật kinh khủng.
- Đại úy Môngtađua là ai vậy?
- Là một con lợn khốn khiếp đã canh gác lâu đài của chúng ta với cả một
bầy lính chó chết của hắn, theo lệnh của nhà Vua. Hắn nhìn mẹ con mới hỗn
xược làm sao. Đã không biết bao nhiêu lần con muốn chọc thủng bụng
thằng cha đó! Song con còn bé quá và không thể bảo vệ mẹ được. Chúng nó
đông lắm và mạnh lắm... Chính Đức Vua đã muốn giết mẹ con và muốn mẹ
chiều theo ý ông ta..
Cậu im lặng và kéo chiếc áo cadắc độn lông sói nặng nề quanh người thay
cho chăn. Cứ thế một lúc, bá tước đã tưởng cậu ngủ, thì bỗng dưng cậu lên
tiếng:
- Cha bảo là trái tim con còn khép kín, còn lạnh lùng, nhưng thế là cha
nhầm rồi, cha ạ.
- Thật thế ư? Chẳng lẽ con đã yêu rồi chăng?
- Không phải yêu như cha
tưởng đâu. Nhưng con vẫn giữ trong tim một vết thương làm con thường
nhức nhối và dạo này, một mối căm thù những kẻ đã giết em trai con, em
Sáclơ Hăngri. Con yêu nó...
Cậu bé nhỏm dậy, chống khuỷu tay, mắt long lanh như lên cơn sốt, mặt cúi
về phía đống lửa "Đúng là mình nhầm thật - bá tước nghĩ - trái tim thằng bé
vẫn sôi động"
Phlôrimông giải thích.
- Đây là đứa em cùng mẹ khác cha của con, mẹ đã có nói với Thống chế
đuy Plexi Belie.
- Cha biết.
- Nó là một đứa bé rất đáng yêu và con rất quý nó. Con dám chắc rằng
chính Môngtađua đã cắt cổ em ấy để trả thù mẹ vì mẹ đã xua đuổi hắn. Đó
là một kẻ giống như Pông Briăng, mấy hôm trước còn vênh vang, thỏa mãn
về vẻ oai vệ, về nụ cười vui vẻ của mình... Cũng tự mãn như nhau... Và khi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.