TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 3249

sẻ trong lòng với nàng cái cảm giác khác thường xuất hiện trước cảnh chia
tay.
Mặt trời đỏ rực bắt đầu xuống nhanh giữa những dải mây ở đường
chân trời. Gió nổi lên và những chiếc buồm trắng sáng loáng căng phồng
trên nền trời xanh thẫm, từ phía bóng đêm đó tới.
Lát sau, hình như tàu vượt qua đường chân trời và bị hút vào trong bóng
hoàng hôn.
Abighen và Angielic nhìn nhau. Họ lặng im vì không có gì cụ thể để nói,
nhưng biết rằng cả hai đều có một cảm giác nhẹ nhõm như nhau.
Bầu không khí trên bãi biển đã đổi thay. Chỉ còn vài và người đàn ông tỏ ra
ưu tư và buồn bã trước cảnh ra đi của những cô gái mà họ yêu thương. Họ
đứng tách riêng và nói chuyện với nhau.
Nhưng nhìn chung hình như người ta không lấy gì làm lưu luyến cho lắm
cảnh chia tay với đám hành khách nữ trên con tàu Kỳ Lân bị đắm hai tuần
trước đây trong vùng biển Gunxbôrô.
Họ sẽ ra đi khiến công việc và trách nhiệm của dân chúng nhẹ bớt đi, người
ta bỗng cảm thấy sung sướng được cùng nhau chia sẻ cuộc sống.
- Đến lượt chúng ta - Perắc lên tiếng và vắt lên vai chiếc áo choàng mà cơn
gió mạnh chiều tối đánh phần phật.
- Ông khởi hành à? - Vinlơđavray hỏi một cách vui vẻ.
- Và con nước sắp tới.
- Thế đấy! Bà Angielic, thiên thần của tôi, đời đẹp quá! Ông nhà là một
người đàn ông tuyệt diệu. Nhất thiết cả hai ông bà phải đến Kêbếch. Sự có
mặt của các vị sẽ làm cho mùa đông tới thành một cảnh thiên đường... Có!
Có chứ,
mời ông bà đến, tôi rất thiết tha.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.