TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 3317

quanh. Bà ta đẹp và có vẻ như cao lớn thêm trông ít ngập ngừng và phờ
phạc hơn mấy hôm trước.
Là một cơ sở Thiên chúa giáo, ít ra cũng có hai cha tuyên úy rất kính tính
thuộc dòng Orotoa, có nhiều nhà tu hành đến thăm viếng, trong một bầu
không khí mà người ta cho là hòa thuận giữa tầng lớp quý tộc điền chủ và
quần chúng nông dân cần mẫn và thông minh, Po - Roayan hợp với bà ta
hơn Gunxbôrô, nơi ô hợp nhiều tôn giáo và nguồn gốc khác nhau.
Angielic cố nở một nụ cười.
- Tôi tin chắc là các cô gái sẽ hoan hỉ được gặp lại bà. Chắc là họ phải lo
lắng về bà. Ôi! Những cô gái tội nghiệp!
Bà công tước đờ Môđribua không đáp. Bà ta chăm chú quan sát Angielic.
- Trông bà như một ngôi sao phương Bắc với những giọt sương mù lấp lánh
trên tóc - Bà ta lên tiếng đột ngột - Tóc màu vàng hay màu trắng? Có thể
nói là một màu vàng nhạt óng ánh. Đúng, bà là bà Chúa tuyết. Giá bà đóng
vai Grixtin của Thụy Điển thì hơn là đóng vai một anh chàng lính ngự lâm
mặc váy.
Anh chàng hoa tiêu
người Acađi và Vannơ bước tới vẻ mặt kiên nhẫn: đợi chờ vốn là một nét
quen thuộc trong đời sống thủy thủ. Họ cũng nhìn về hướng Po - Roayan.
Canto kéo lá cờ của ông bố lên, lá cờ in hình một đồng tiền bằng bạc mà
mọi người trong vùng Bắc Mỹ đều bắt đầu nhận ra. Chỉ còn hy vọng từ trên
bờ, người ta nhìn thấy cờ, mặc dù trời đã chạng vạng. Xuồng được hạ
xuống cho hành khách bước lên.
Xuồng tiến dần. Họ đã nhận ra một đám đông trên bờ, chủ yếu là phụ nữ và
trẻ em. Mũ vải và khăn choàng trắng phấp phới trong bóng chiều tà như
những cánh hải âu.
- Tôi đã trông thấy Acmăng - Bà đờ Môđribua lên tiếng - Ông ta lại béo
thêm ra, chắc hẳn ăn uống ở Po - Roayan tốt lắm.
Các cô gái Nhà vua vẫy mùi soa nhưng mấy người đàn ông, mang súng hỏa
mai, gọi to.
- Có phải người Anh không? Trả lời đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.