TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 3410

cám dỗ ấy, trong tâm hồn họ, nỗi niềm sợ hãi tội lỗi chỉ có thể so sánh với
sự mê hoặc của cái ác mà thôi.
Cơn cười bất chợt của Angielic làm Ambroadin bối rối. Bà ta sửng sốt
nhìn nàng, chẳng hiểu gì hết.
- Bà còn cười! Bà điên hay sao?.. Bà không thể hiểu nổi anh ấy cũng có thể
lầm lạc hay sao? Ai ai cũng vậy thôi, tôi xin nói với bà! Chỉ cần tìm ra điểm
yếu.
- Anh ấy không có điểm yếu!
- Bà phải tin là có... bởi vì... những điều tôi nói với anh ấy đã thuyết phụ
anh ấy dễ dàng là anh sẽ sai lầm nếu vì một người đàn bà như bà mà bỏ qua
những niềm lạc thú tôi dành cho anh..
Angielic thôi không cười nữa.
- Thế bà bảo anh ấy thế nào?..
Ambroadin liếm môi, vẻ ham hố. Một tia đắc thắng sáng lên trong đôi tròng
mắt vàng sẫm của bà ta khi thấy Angielic để lộ vẻ lo lắng.
- Ồ rất đơn giản thôi... Khi anh ấy gặp tôi ở La Hevơ, nơi tôi yêu cầu Phipx
cho tôi lên bờ... tôi tiết lộ với anh rằng sau khi anh rời Gunxbôrô.. cử chỉ
đầu tiên của bà là đến gặp Côlanh Paturen... và hiến thân cho hắn...
- Bà đã làm như vậy?
- Sao bỗng nhiên mặt bà tái xanh tái nhợt đi như vậy? Ambroadin vừa lẩm
bẩm vừa chăm chú quan sát Angielic một cách độc ác. Thế ra tôi không quá
sai lầm trong những suy đoán của mình về bà cũng như về anh chàng người
Noocmăngđi điển trai ít lời ấy. Bà thích anh ta.. Và anh ta yêu bà... và cả
những người khác nữa... tất cả đàn ông đều yêu bà và thèm khát bà.
Nét mặt Ambroadin thay đổi đột ngột và bà ta vừa rít chặt hai hàm răng vừa
nói:
Chết đi! Tôi muốn
nhìn thấy bà chết đi!..
Rồi một tiếng kêu như xé ruột nói tiếp:
- Không! Không! Không chết!.... nếu bà chết thì ánh sáng sẽ dập tắt khỏi
đời tôi. Ôi trời đất, quỷ thần! làm sao tôi vừa muốn bà chết lại vừa chỉ mới
nghĩ tới việc bà biến khỏi thế gian này là tôi đã hết sức đau khổ?... A! Tôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.