TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 3545

- Chào ông Erichxơn. Ngài đờ Perắc ở đâu hả ông?
Nàng đi tới dãy lan can, càng thấy rõ vùng bãi biển gần kề mà nàng không
ngờ là có thể phân biệt được
qua ánh lửa trên bờ.
- ... Có phải ông ấy đã lên đất liền rồi không?
Erichxơn đứng dậy và nhấc chiếc mũ phớt có cắm lông chim lên, chiếc mũ
ông ta mua sắm từ ngày được cử làm thuyền trưởng tàu Gunxbôrô khi con
tàu này đi sang châu Âu hồi mùa đông. Mọi người đều hài lòng về việc trao
quyền chỉ huy con tàu cho ông ta. Uy tín của anh chàng lùn này đối với
đoàn thủy thủ là tuyệt đối.
- Đúng như vậy đấy, thưa bà! Đã khoảng một giờ rồi, ngài đờ Perắc bảo
người đưa ngài lên đất liền.
- Ngài có được hộ tống không? - Angiêlic nghe thấy chính tiếng của mình
hỏi bằng giọng lạc đi.
- Ngài chỉ mang theo anh giám mã Yan Lơ Cuenếch thôi ạ.
- Yan...
Lập tức nàng nhìn lên bờ biển tối om. Rừng rậm Canada trải ra vô cùng vô
tận, là hang ổ của loài gấu và người Anh điêng. Đi vào đấy, tối nay nghĩa là
lý gì, mà còn vào sâu, để lại trên bãi sỏi ngắn của con sông hai người canh
và một chiếc xuồng chờ giữa đám rễ cây ngập nước?
Nàng trở lại với Erichxơn, thăm dò cái nhìn nhợt nhạt và bí hiểm của ông
ta.
- Ngài có bảo với ông là đi đâu không?
Erichxơn lắc đầu. Ông ta tỏ ra ngập ngừng, rồi rút chiếc tẩu ra khỏi môi,
ông ta lẩm bẩm:
- Người ta mang thư đến cho ngài!
- Ai vậy? Một người Anh điêng phải không?
- Tôi cũng chẳng biết. Nhưng Đức ông thì biết đấy. Tôi chỉ thấy ngài đọc
thư
rồi nghe ngài ra lệnh thả xuồng xuống chỉ với hai người chèo mà thôi. Ngài
bảo tôi canh chừng, ngài đi lên đất liền khoảng trong vòng một hoặc hai
tiếng đồng hồ rồi sẽ trở về.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.