TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 3884

một chỗ. Nàng vừa đi đi lại lại vừa ngắm nhìn những bức tranh treo trên
tường.
Cánh cửa phòng đợi bỗng hé mở và bộ mặt như mặt chồn của Picxarét ló
vào. Nhìn thấy nàng, ông nhe cả hai hàm răng ra cười. Sau khi nhìn quanh,
ông bước vào phòng và làm dấu thánh.
- Chào ông thủ lĩnh, ông đến đây làm gì thế? - Angiêlic hỏi
- Cần phải khẩn trương lên. - Ông đáp với vẻ bí mật.
Ông dựa khẩu súng hỏa mai vào xó nhà rồi cởi áo lông gấu đen ra. Sau đó
ông rút điếu nhồi thuốc lá, châm lửa hút khoan khoái rồi đem điếu đến mời
viên thủ lĩnh da đỏ kia lúc nãy cũng đang ngồi đợi kết quả về việc con gái
mình. Picxarét rất coi thường bộ tộc sống ở miền Bắc, nhưng phép lịch sự
của người da đỏ cùng với thái độ nhân từ Cơ đốc giáo buộc ông phải xử sự
một cách văn mình. Sau khi làm xong nghĩa vụ của mình, ông tới ngồi xếp
bằng tròn trên tấm da gấu ở một bên cửa ra vào.
Angiêlic lại đi đi lại lại trong phòng.
- Tại sao bà cứ lồng lên như một con sói đói thế? - Picxarét hỏi mỉa
- Vì tôi sốt ruột. Ông chả bảo là phải khẩn trương lên là gì...
- Bà đợi ai?
- Đợi mẹ Mađơlen.
- Bà ấy kia kìa.
Angiêlic giật mình quay lại. Không biết từ bao giờ một tấm rèm đã được
buông xuống đằng sau cánh cửa,
cho phép bà Mađơlen đứng ở phòng bên theo dõi nàng mà không bị phát
giác. Bà ta đang tự hỏi: có phải đây là Angiêlic đờ Perắc, phu nhân hồ Bạc
không? Giờ đây tấm rèm đã được kéo lên.
Angiêlic ngạc nhiên vì không thấy bà nữ tu nhìn mình bằng ánh mắt hăm
dọa. Nàng bước tới mà cứ tưởng là mình nhầm, bởi vì nét mặt của bà nữ tu
bé nhỏ ngồi sau chấn song gỗ tỏ ra vô hại với tư cách là một người có tài
thiên cảm.
Bà Mađơlen có vẻ mặt như trẻ con, nước da cớm nắng tái nhợt. Nếu bà
không đeo kính thì có thể so bà với hình ảnh của các cô gái đồng trinh xứ
Flăngđrơ trong những bức tranh của họa sĩ Rubens. Ở cuối căn phòng kín

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.