TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 3898

Buổi lễ diễn ra hết sức long trọng.
Tiết trời rất lạnh. Nhưng cảnh nồng nhiệt của buổi lễ làm mọi người quên
cả rét.
Tiết mục lễ cuối cùng kết thúc, mọi người hối hả ra về để thoát khỏi cảnh
lạnh cóng và mỏi mệt. Trong cảnh ồn áo hỗn độn vang lên tiếng ngựa hý
bên những chiếc xe trượt tuyết đỗ ngoài quảng trường.
Angiêlic không nhìn thấy người nhà mình đâu nữa. Ônôrin và Chêruybanh
đã được Yôlăngđờ và Ađêma đưa về trước rồi. Nàng liền đứng tựa người
vào khung cửa ngách đợi cho mọi người ra vãn. Nàng thích thú nhìn thấy
những gương mặt quen thuộc đang mừng rỡ gọi nhau. Đúng lúc ấy nàng
cảm thấy có một cánh tay vòng qua lưng mình xiết chặt. Nàng ngước mắt
lên sẵn sàng trừng phạt kẻ xấc láo. Đúng lúc ấy nàng nhận ra ánh mắt màu
xanh của công tước Vivôn đang nhìn mình chằm chằm.
- Bà có vui lòng nhận ra tôi không, thưa nữ thần xinh đẹp của miền Địa
trung hải?
Gã mỉm cười với nàng, vừa với vẻ mơn trớn, vừa với vẻ mỉa mai châm
chọc. Gã đã lợi dụng cảnh lộn xộn của đêm Nôen để bước tới gặp nàng,
điều mà trước đây gã không dám thực hiện công khai.
Thấy nàng im lặng gã nói tiếp:
- Vì tôi biết là bà đã nhận ra tôi. Nếu bà không nhận ra thì tôi thật vô cùng
đau khổ.
Angiêlic bực mình là đã không có phản ứng gì. Tiếng ồn ào xung quanh
làm át đi cả tiếng thì thầm của gã công tước.
- Hình như bà sợ tôi - Gã nói-Tôi thấy bà đang run.
- Ông làm tôi bất ngờ.
- Bà còn nhớ những trò nô giỡn thú vị của hai ta trên biển Địa trung hải
không?
- Hơi nhớ thôi.
- Thế thì bà sẽ là người vô ơn chăng? Tôi đã cho bà lên thuyền chiến của tôi
theo ý thích ngông cuồng của bà, và điều đó đã làm tôi phải trả giá rất đắt
trước mặt nha vua. Nếu không có Athênai can thiệp thì chắc là tôi đã không
được xá tội vì sai lầm này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.