TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 3919

- Rồi ông ta sẽ tự mình nói ra với bà.
Giả bộ làm ra vẻ không tin ở thái độ hoài nghi của nàng, ông ta kêu lên:
- Đây không phải là chuyện trai gái, ông ta không phải là loại người như
thế. Ông ta muốn hỏi bà một số tin tức.
- Về việc gì?
- Tôi cũng không biết. Nhưng tôi tin chắc đây chỉ là một thủ tục.
- Có thể là ông ấy muốn được nói chuyện với chồng tôi đúng không?
- Không đâu! Nói chuyện với bà, với bà! Có điều gì vậy Angiêlic? Tôi
không nhận ra bà nữa. Bà sợ cái gì?
Angiêlic thật khó giải thích với ông ta về mối quan hệ giữa nàng với cảnh
sát trong suốt cuộc đời của mình. Những quan hệ đó làm nàng cảm thấy
phát ớn lên.
Cuộc triệu tập này-vì nàng cảm thấy yêu cầu của Garô Đăngtơrơmông là
một trát đòi chứ chẳng phải cái gì khác. Nàng bước đi mấy bước để có thì
giờ
suy nghĩ.
Quang cảnh thay đổi đột ngột, ánh sáng trong trẻo và tưng bừng đối với
nàng như bị phủ lên một tấm màn đen. Nàng cảm thấy khó thở, xảy ra điều
gì vậy?
- Sao mẹ nắm tay con mạnh thế hả mẹ? - Ônôrin hỏi
Vilơ Đavrây vẫn đi theo hai mẹ con nàng. Ông ta hơi buồn. Ông ta không
hiểu vì sao Angiêlic không tỏ ra sốt sắng để làm vui lòng mình. Nàng muốn
làm cho ông ta mất uy tín đối với Garô Đăngtơrơmông. Ngang nhiên chứng
tỏ cho mọi người ở Kêbếc biết là ông Vilơ Đavrây chẳng có mấy sức mạnh
và chẳng có mấy bạn bè. Biết đâu ông ta lại chẳng chịu thêm một thất vọng
nữa? Tại sao bà ta lại sợ một người dễ mến đến thế?
- Về chuyện gì vậy?
- Tôi cũng không biết. - ông ta rên rỉ.
Nhưng nàng nhìn thấy ánh chớp của đôi mắt xanh tỏ ra lạnh lùng và dò hỏi
đối với nàng. Và nàng chắc chắn là ông ta nghi ngờ không biết tư lệnh cảnh
sát muốn nói chuyện gì với nàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.