TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 3924

neo trong vũng tàu của trạm đổi hàng đầu tiên của Pháp trên sông Xanh
Lôrăng.
Nàng tự kìm mình và hy vọng rằng động thái của mình không bị người cảnh
sát để ý.
- Bà có chắc chắn là không tiếp nhận ông ta lên tàu của bà không? -
Đăngtơrơmông
nhấn mạnh
- Theo tôi biết thì không.
Sau một phút yên lặng nàng gợi ý:
- Ông đã hỏi tin tức qua chồng tôi chưa? Theo tôi thì hình như chồng tôi có
đủ tư cách hơn tôi để trả lời ông... Nếu như bá tước đờ Varănggiơ đó đã
muốn gặp chồng tôi.
- Tôi sẽ hỏi bá tước. Nhưng tôi vẫn muốn được nghe bà nói trước.
- Tại sao vậy?
Ông ta bĩu môi, một cái bĩu môi không làm cho ông ta đẹp lên chút nào và
hình như cân nhắc sự lợi hại về những gì ông ta sắp nói.
- Trong vấn đề này mọi cái đều kỳ lạ. Bà thử tưởng tượng thưa bà. Trong
khi tôi đang tiến hành cuộc điều tra, thì có người đến tìm tôi và tuyên bố
một cách trắng trợn: "Chính bà đờ Perắc đã giết chết bá tước đờ Varănggiơ,
tôi biết điều này qua nguồn tin chắc chắn".
Angiêlic kêu lên:
- Ai? Ai đã dám nói như vậy với ông?
Vẻ mặt nhợt nhạt và cơn tức giận của nàng có thể xem như một sự công
phẫn.
- Bá tước đờ Xanh Etmơ.
- Bá tước đờ Xanh Étmơ! Nhưng làm sao - nàng đang sắp sửa nói ra: Làm
sao mà ông ta biết được?
Lại một lần nữa nàng kìm lại được.
-.. Bá tước đờ Xanh Étmơ! Nhưng ông ta là ai? À, phải, cái ông già thường
đi theo ông đờ La Féctê. Ông ta ăn phải cái gì mà tự nhiên đi gieo rắc
những điều vu oán giá họa như vậy?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.